Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1078 - Chương 1078 - Sóng Vai Bên Nhau, Cùng Nhau Gánh Vác 3

Chương 1078 - Sóng vai bên nhau, cùng nhau gánh vác 3
Chương 1078 - Sóng vai bên nhau, cùng nhau gánh vác 3

Chương 1078: Sóng vai bên nhau, cùng nhau gánh vác 3

Lúc rời khỏi căn nhà chua hôi tối tăm của Vương Vĩ Á, tiểu đội chỉ có hai người là Gia Di và Phương Trấn Nhạc được mở rộng thành ba người.

Phương Trấn Nhạc yểm hộ Vương Vĩ Á, đẩy đám đông ra, Gia Di khoanh tay trước ngực đi sau lưng hai người, sắc mặt kiên nghị, ánh mắt lại dịu dàng ấm áp.

Có phóng viên chụp được bức ảnh này. Hai người đàn ông đi đằng trước bị làm nhòe thành phông nền, nữ cảnh sát vóc dáng cao gầy xinh đẹp đằng sau trở thành tiêu điểm của bức ảnh.

Sau lưng họ là ngôi nhà tối tăm bẩn thỉu, lại hướng về khoảng không trống trải, được ánh nắng chiếu sáng đằng trước. Một cơn gió từ bên ngoài thổi vào, cuốn bay những sợi tóc dài rơi rụng sau khi đã được buộc gọn gàng của nữ tổ trưởng.

Gương mặt của cô có nét mềm mại đáng yêu của phụ nữ, trong ánh mắt như chứa đựng tấm lòng thương xót, nhưng bờ vai cô giãn ra, sống lưng thẳng tắp và hàng lông mày sắc bén giương cao lúc mặt không biểu cảm đã tăng thêm khí thế hào hùng cho khí chất mềm mại của phái nữ.

Vẻ đẹp phức tạp, biểu cảm phức tạp, hoàn toàn được ghi hình trong bức ảnh này, trở thành tác phẩm đắc ý được người phóng viên này trân trọng nhất trong một khoảng thời gian rất dài.

Khi ba người trở lại sở cảnh sát, sir Quách thuộc bộ phận quan hệ công chúng đến văn phòng của họ với vẻ mặt đau khổ, dùng ngôn từ hàm súc oán trách lần này tổ B gây ra rắc rối to cho họ, chẳng những không lập tức khởi tố nghi phạm mà ngược lại còn thả tự do cho cậu ta, người dân Hồng Kông đều chửi ầm lên cơ quan cảnh sát làm trò xằng bậy.

Nhưng cho dù bị trách cứ, Phương Trấn Nhạc cũng không phẫn nộ, không lo lắng vì chuyện này.

Hiện tại, cục diện đã hoàn toàn xoay chuyển, thay đổi triệt để.

Ngày mai báo chí khắp mọi nơi sẽ đưa tin về tình tiết mới nhất của vụ án, sẽ không còn ai nhớ đến sự bất mãn đối với đội ngũ cảnh sát ngày hôm qua, chỉ biết than thở thế sự vô thường cùng với quá trình tìm kiếm chân tướng nhấp nhô khúc chiết mà thôi.

Trước mặt Quách Vĩnh Diệu, nghi phạm Vương Vĩ Á đã đứng sóng vai bên cạnh các thám tử.

Cũng như các thám tử chưa bao giờ từ bỏ cậu ấy, chưa bao giờ từ bỏ tìm kiếm chân tướng, vẫn luôn đứng bên cạnh cậu ấy.

Họ sẽ để lại nỗi tuyệt vọng cho kẻ thủ ác chân chính, nhặt lên niềm hy vọng đã từng bị vứt bỏ.

Cùng nhau hoàn trả chân tướng cho vụ án.

Vở kịch ngắn:

Lương Thư Nhạc: Chị Gia Di, áy náy là cảm xúc khiến người ta đau khổ nhất hả?

Gia Di: Chắc thế, có người sẽ đau khổ vì nó.

“Bộp!”

“Bộp!”

“Bộp!”

Từng tờ báo được đặt lên bàn làm việc, những dòng chữ cực đoan được in trên trang báo thu hút ánh mắt của toàn bộ dân chúng Hồng Kông.

[“Vì sao cha giết con?” Vấn mễ bà* nói chuyện với ma, sáng tỏ chân tướng vụ án giết con!]

*Vấn mễ bà: Trong văn hóa dân gian Trung Quốc, vấn mễ bà là một bà cụ già có khả năng trò chuyện với linh hồn của người đã khuất.

[Nữ Gia Cát của Tây Cửu Long nói rằng vụ án này có uẩn khúc khác, chân tướng đảo ngược đảo ngược rồi lại đảo người! Thế mà lại chỉ về phía “nó”?]

[Người cha ác ma giết con năm nay mới 19 tuổi, thế mà lại có quá khứ đau thương đến thế! Quá thê thảm!]

[Anh Vương – người cha ác quỷ - rốt cuộc có vô tội hay không? Bài báo này sẽ vạch trần bí mật độc nhất vô nhị!]

[Bà Vương – hàng xóm của người cha ác ma lên tiếng: Cậu ấy thật sự rất mạnh mẽ rất khỏe khoắn, từng vào nhà tôi…]

Nội dung trong đống báo chí này, có bài báo hoàn toàn làm lơ chân tướng, quả thực như đang viết tiểu thuyết; có bài viết ảo diệu đến mức như đang viết tiểu thuyết diễm tình, vô liêm sỉ hết sức; có bài báo mặc dù phán đoán lung tung dựa theo tình huống thật, nhưng vẫn khiến người ta cau mày.

Quách Vĩnh Diệu mở từng tờ báo ra đọc rồi xếp chúng thành một chồng, ném mạnh sang bên cạnh.

Không biết có phải là vì thám tử Dịch Gia Di có thể chất hút lửa hay không mà chỉ cần là vụ án này liên quan tới cô, dường như sẽ gây ầm ĩ trong giới truyền thông một trận.

Chỉ khổ Quách Vĩnh Diệu, đa số thời điểm anh ta hoàn toàn không biết vụ án tiến triển như thế nào, trong lòng bất an nên sẽ rất bồn chồn khi đối mặt với tin tức trên báo chí.

Trong tình huống vụ án này còn chưa được làm rõ, anh ta không dám tự ý bày tỏ thái độ, đành phải im lặng theo dõi biến cố.

Khi ngoảnh đầu nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, anh ta bỗng dưng cảm thấy hoảng hốt, dường như cơn bão chưa bao giờ rời đi mà sẽ tiếp tục ngóc đầu trở lại.

Bình Luận (0)
Comment