Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1094 - Chương 1094 - Tin Đồn 2

Chương 1094 - Tin đồn 2
Chương 1094 - Tin đồn 2

Chương 1094: Tin đồn 2

“Tôi lại nhân tiện hỏi thăm A Uy ở bộ phận giám định, hình như không phát hiện được hiện trường xảy ra hung án đầu tiên luôn.” Được cổ vũ, Lương Thư Nhạc lại bổ sung thêm một tin tức.

“Wow!”

“Chậc chậc.”

“Thật là thảm…”

“Cứ thế mãi thì thời gian lâu ngày, dấu vết trong hiện trường sẽ hoàn toàn bị phá hủy, lỡ như họ mang thi thể đi hỏa thiêu chôn cất thì chẳng phải hoàn toàn đánh mất khả năng điều tra phá giải vụ án này hay sao?” Gia Di nhíu mày, hai tay chống đầu gối, vừa thở hổn hển vừa nhăn mặt.

“Có lẽ O ký sắp sửa bắt đầu một đợt càn quét tổ chức tội phạm mới. Đến lúc đó chấn nhiếp hai băng đảng kia, nói không chừng họ sẽ không dám làm to chuyện nữa.” Chú Cửu gãi đầu lên tiếng an ủi mọi người.

“Nhưng còn người chết kia thì sao?” Lương Thư Nhạc cũng dừng chân, vừa há miệng thở dốc vừa quay đầu hỏi mọi người.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều im lặng.

“Đúng vậy, người chết có thật sự là thái tử của Hòa Nghĩa Hội không? Hay là một người khác? Nguyên nhân tử vong là gì? Động cơ gây án là gì? Hung khí lại là cái gì?” Gia Di tháo ấm nước đeo bên hông, hỏi xong rồi uống một ngụm.

Mọi người trợn mắt nhìn nhau, vẻ mặt căng thẳng, sau đó không hẹn mà cùng cười rộ lên.

Gia Di hiểu ý mọi người, kìm lòng không đậu lắc đầu cười khổ. Quả nhiên làm nghề nào sẽ nhiễm bệnh nghề nghiệp của nghề đó.

Lưu Gia Minh đuổi theo mọi người từ đằng sau, không nhịn được đỡ lên một thân cây, nhìn mọi người cười.

Cậu ta nhìn lướt qua bầy khỉ mặt đỏ trước mắt, cuối cùng dừng lại trên người anh Nhạc trạng thái tốt nhất cả bọn.

“Anh Nhạc, sao anh không thở dốc miếng nào vậy?” Vẻ mặt Lưu Gia Minh đau khổ, thở hổn hển như trâu.

“Nhóc Gia Minh, cậu phải tăng cường rèn luyện mới được.” Phương Trấn Nhạc vung tay vỗ lên bụng Lưu Gia Minh khiến Gia Minh phải kêu la oai oái.

Lau mồ hôi trên huyệt thái dương, Gia Di bỏ ấm nước về lại túi đeo bên hông, sau đó quay đầu nói với anh Nhạc: “Bây giờ về thôi?”

“Go!” Phương Trấn Nhạc gật đầu.

Thế là cả đội ngũ trùng trùng điệp điệp chạy về bãi đỗ xe, một đường đi qua sơn đạo, cua qua vòng xoáy, tiến vào nội thành, chẳng mấy chốc đã về đến sở cảnh sát.

Tuyến mồ hôi của đàn ông phát triển nên ai nấy đều bốc mùi chua ôi. Gia Di trà trộn trong đó cũng biến thành một con cá chua lòm.

Khi cô vừa trò chuyện vừa cười với mọi người đến gần phòng thay đồ, Phương Trấn Nhạc quay đầu nhìn Gia Di bằng ánh mắt trêu ghẹo.

“?” Gia Di nhướn mày, không hiểu tại sao.

Phương Trấn Nhạc cười chỉ vào tấm biển treo trước cửa đằng trước, trên đó viết rõ [MAN].

Gia Di đỏ mặt, kêu rên một tiếng rồi vội vàng xoay người, đi về phía phòng thay đồ dành cho nữ ở bên kia hành lang.

Đúng là, trà trộn chung với đám đàn ông thối này lâu ngày, thường xuyên quên mất cái gọi là giới tính.

Gia Di tắm rửa sạch sẽ, sấy khô mái tóc rồi quay về văn phòng tổ B, lúc này mới quấn chăn mỏng của mình, chuẩn bị đọc hồ sơ tài liệu, bỗng thấy chú Cửu đứng trước cửa sổ văn phòng rướn cổ nhìn ra bên ngoài, trông dáng vẻ như mới phát hiện tin nóng hổi nào đó.

“Chú Cửu, đang nhìn gì vậy?” Gia Di xoa mái tóc ngắn của mình, lười biếng vươn vai.

“Hầy, cô đoán xem đã xảy ra chuyện gì?” Chú Cửu chỉ về phía bãi đỗ xe ngoài cửa sổ: “Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến ngay, tôi thấy xe của O ký kìa.”

“Họ đến đây làm gì?” Lưu Gia Minh cũng lập tức chen đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, quả thật thấy mấy người của O ký đến đây.

Có giám sát, tổ trưởng, có cả lính… Ủa? Hình như có gương mặt quen thuộc kìa!

“Hình như không mang theo thi thể, xem ra không phải đến đây để tìm bác sĩ pháp y sir Hứa.” Tam Phúc cũng đến gần cửa sổ.

“Có không ít người đến đây kìa, gióng trống khua chiêng kiểu này, ai nấy cũng nghiêm mặt…” Chú Cửu đã tò mò đến mức gần như thò đầu ra ngoài cửa sổ.

“Chà!” Tam Phúc đột ngột quay đầu lại, giả vờ như đang tán gẫu với người trong văn phòng.

“Hey!” Lưu Gia Minh trực tiếp ngồi xổm xuống, giấu kín cả người mình.

“…” Chú Cửu không phản ứng nhanh bằng hai người kia, lập tức bị tầm mắt của một vị giám sát của O ký bắt quả tang tại trận. Ông ta sửng sốt trong chốc lát, sau đó xấu hổ cười khổ vẫy tay với họ.

Sau khi chào hỏi xong, chú Cửu đạp cho Lưu Gia Minh và Tam Phúc mỗi đứa một phát. Lúc hai thằng ôn con này trốn đi cũng không biết kéo ông già này một phen!

Hai người trẻ tuổi bị chú Cửu trách cứ đều cười ầm lên, chú Cửu tức giận đến mức bất đắc dĩ lắc đầu.

Bình Luận (0)
Comment