Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1108 - Chương 1108 - Cho Ai Mà Chẳng Bị Mụ Đầu 4

Chương 1108 - Cho ai mà chẳng bị mụ đầu 4
Chương 1108 - Cho ai mà chẳng bị mụ đầu 4

Chương 1108: Cho ai mà chẳng bị mụ đầu 4

Anh ta chỉ cần tưởng tượng cảnh mình sẽ bị đấm bị đánh vào mặt, đã cảm thấy lòng bàn tay ướt sũng, sống lưng lạnh buốt.

Quả nhiên, con người trên thế giới này còn đáng sợ hơn cả thi thể hay ma quỷ các thứ!

“Sao rồi, sir Hứa?” Trước khi lên đường, mọi người quay đầu nhìn về phía Hứa Quân Hào.

“…” Bác sĩ pháp y lại lần nữa thở hắt ra một hơi thật dài, mặc dù tâm trạng căng thẳng, sợ hãi đến mức da đầu tê dại, nhưng anh ta vẫn cầm chặt vali nhỏ trên tay, nghiêm túc gật đầu.

Tất cả mọi người đều ra ngoài liều mạng, anh ta không thể lơ là làm hỏng việc được.

Phương Trấn Nhạc nở nụ cười, khi anh gật đầu với Hứa Quân Hào, ánh mắt của anh biểu lộ sự kính trọng. Đây là cảm xúc mà một người đàn ông mạnh mẽ như sir Phương rất hiếm khi biểu lộ.

Lồng ngực Hứa Quân Hào bỗng dưng cũng dâng lên nhiệt huyết, thân thể trở nên nóng bỏng, đầu óc như ù đi, dường như có một thanh âm đang nói rằng:

[Tên đàn ông rắn rỏi mặt đen kia gật đầu với mày kìa! Tên sát thần của sở cảnh sát mỉm cười với mày kìa! Anh ta tôn trọng mày! Tin tưởng mày! Cho rằng mày rất tuyệt!]

[Cho dù núi đao biển lửa! Ông đây cũng xông vào!]

Kế tiếp, Khưu Tố San và tất cả mọi người đều vỗ lên vai cổ vũ Hứa Quân Hào khi đi ngang qua chỗ anh ta.

Ai cũng biết yêu cầu một bác sĩ pháp y đi gặp Chung Đại Chí là chuyện khó xử cỡ nào, thế mà sir Hứa vẫn đồng ý, dũng cảm xách theo bộ dụng cụ giải phẫu đi cùng, bất kể đến lúc đó anh ta biểu hiện thế nào thì đều được xem là hành vi rất dũng cảm.

Được mọi người lần lượt vỗ vai vỗ lưng, gật đầu mỉm cười cổ vũ, Hứa Quân Hào siết chặt nắm tay nhanh chóng đi theo đoàn người, cảm giác như bước chân của mình mạnh mẽ hơn, giẫm lên sàn nhà phát ra tiếng rung đùng đùng, cứ như gõ trống trận.

Rất có khí thế.

Quay đầu lại nhìn Dịch Gia Di, anh ta bỗng hiểu được động lực khiến nữ tổ trưởng vì tổ trọng án mà vào sinh ra tử, mất ăn mất ngủ là gì… Cả ngày bị đám người này “tẩy não bằng trống trận”, ai mà chẳng mụ đầu?!

[Vở kịch ngắn 1]

Phương Trấn Nhạc: Sir Hứa là mỹ nam à?

Dịch Gia Di: Ừ thì…

Đối diện với ánh mắt ghen tỵ của Phương Trấn Nhạc, Gia Di khó xử: Rốt cuộc sir Hứa có phải là mỹ nam tử hay không đây?

[Vở kịch ngắn 2]

Sir Hứa, đang là một chàng thư sinh cầm dao nhỏ, bây giờ tự dưng bị chiêu mộ làm lính sắp lên chiến trường… Hiu hiu!

Cảnh sát đặc nhiệm, cảnh sát cơ động, thám tử O ký, thám tử CID đều được huy động, cùng nhau lái xe xuất phát từ các ban ngành cảnh sát khác nhau, lại đồng thời chạy đến cùng một địa điểm.

Mặc dù mọi người đều bật còi cảnh sát, nhưng thấy xe cảnh sát gào thét xuyên qua các con đường trên thành phố, các cảnh sát ngồi trên xe đều nghiêm mặt. Thỉnh thoảng có người qua đường quan sát thấy cảnh này, cứ như thấy kiếm ra khỏi vỏ, như sấm sét đánh xuống, cho dù bên tai chỉ có tiếng ồn ào của xe cộ trên đường thì dường như đầu óc vẫn nghe thấy tiếng sấm nổ vang, tiếng xé gió của lưỡi kiếm.

Gần nửa tiếng sau, bên ngoài một tòa nhà cao ốc nằm trong khu dân cư cao cấp, hoàn toàn bị những chiếc xe cảnh sát đỏ trắng hoặc xanh trắng có chức năng khác biệt bao vây chung quanh.

Mặc dù không có còi cảnh sát, nhưng ánh đèn chớp nháy, bọn trẻ con đang chơi đùa trong công viên khu vực đều nhận thấy bầu không khí khác thường này, hiếm khi ngừng làm ầm ĩ mà đều im miệng nhìn về nơi xa.

Chẳng mấy chốc, bọn trẻ đã được người nhà nhanh chóng dẫn về nhà, các cụ già đang rèn luyện sức khỏe đằng sau những hàng cây lặng lẽ ẩn nấp, chỉ còn lại một vòng xe cảnh sát oai hùng lẫm liệt âm thầm giằng co với tòa cao ốc yên ắng kia.

Bước đầu tiên “chấn nhiếp” trong kế hoạch “Chiêu đãi bằng lễ tiết” của Phương Trấn Nhạc, đã được chứng minh là rất tốt!

Tốt ngoài mong đợi!

Chú Cửu ngồi trên ghế lái, lặng lẽ rướn cổ nhìn về phía cửa sổ trên lầu tòa cao ốc, lại đưa mắt nhìn xe cảnh sát và các đồng nghiệp chung quanh, vừa có cảm giác an toàn tăng lên gấp bội vừa không nhịn được lẩm bẩm:

“Làm cứ như sắp bùng nổ chiến tranh thế giới lần thứ ba không bằng…”

Phương Trấn Nhạc xuống xe đầu tiên, dùng tay ra hiệu cho Khưu Tố San rồi quay đầu nhìn về phía Dịch Gia Di và Hứa Quân Hào, gật đầu.

Sắc mặt sir Hứa vốn đã trắng, sau khi xuống xe bị mặt trời chiếu lên cũng biến thành màu đỏ.

Ba người ngẩng đầu nhìn ánh nắng mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, sau đó im lặng tiến về phía cao ốc.

Bình Luận (0)
Comment