Chương 1133: Sóng gợn 4
Dáng vẻ hoạt bát của cô khiến những ý nghĩ phủ định bản thân, tâm lý âm u hiếm khi xuất hiện trong lòng Hứa Quân Hào sau cuộc gặp gỡ với ông trùm băng đảng hôm qua hoàn toàn được xua tan.
“Tôi không dám ăn chocolate đông lạnh mà sir Hứa đặt trong tủ đông thi thể, sir Hứa vào đầm rồng hang hổ cũng sẽ sợ hãi, chúng ta huề nhau.” Gia Di đi đến bên cạnh sir Hứa, nhướn mày thật cao, mở to đôi mắt, nhỏ giọng nói.
Nghe vậy, Hứa Quân Hào nhớ đến Gia Di cũng từng kinh hãi khi anh ta lấy chocolate từ trong tủ lạnh cho cô ăn.
Cũng được an ủi đấy chứ.
Gia Di cười he he, bắt chước dáng vẻ Phương Trấn Nhạc an ủi bọn họ mà vỗ cánh tay Hứa Quân Hào rồi mới nói tạm biệt.
Cô đang chuẩn bị đi vòng sang bộ phận giám định để xem thử đã có báo cáo giám định hay chưa thì bỗng nhận được điện thoại của Khưu Tố San
Madam Khưu đang làm nhiệm vụ hỏi thăm bên ngoài, sir Phương đến đảo Nam Nha gặp D Đầu Trọc, bất kể là tổ B hay người của O ký được madam Khưu dẫn đến đây đều được phân phát nhiệm vụ ra ngoài, hôm nay chỉ có một mình Dịch Gia Di ở lại văn phòng.
“Gia Di, người theo dõi Chung Đại Chí thấy Bò Tót dẫn con gái Chung Đại Chí là Chung Truyện Khiết ra phố, bên này thật sự không có dư nhân thủ theo dõi, cô có thể sang đó theo dõi họ được không? Nếu được thì nhân tiện thu thập khẩu cung của họ luôn một thể. Hôm qua dù sao cũng ở trong nhà Chung Đại Chí, có rất nhiều người của Chung Đại Chí ở đó, khẩu cung mà Chung Truyện Khiết với Bò Tót cung cấp cho Phương Trấn Nhạc chưa hẳn đã toàn diện. Chung Đại Chí thân là người cha, nhất định sẽ bảo vệ danh dự cho con trai, chắc chắn sẽ không nói nhiều chuyện. Nhưng Chung Truyện Khiết nhìn từ góc độ khác, có lẽ sẽ nói chuyện khác.” Khưu Tố San nhờ vả Gia Di trong điện thoại.
“Tôi hiểu rồi, Bò Tót là một vệ sĩ khác của Thái tử Đào, ngày Thái tử Đào bị giết mặc dù anh ta không ở bên cạnh Thái tử Đào, nhưng chắc chắn sẽ biết nhiều chuyện của Thái tử Đào hơn người khác. Tôi sẽ đi gặp họ.” Dịch Gia Di lập tức đồng ý, hỏi địa chỉ rồi cầm chìa khóa xe đi ngay lập tức.
Trên đường gặp đèn đỏ, Gia Di thong thả đạp phanh, dừng lại trước vằn đường.
Cô nhíu mày cầm vô lăng, trong đầu suy nghĩ tin tức địa chỉ của Quách Thụ Ni trong đống tài liệu cho Lưu Gia Minh đưa cho mình hồi sáng, trong lòng vô cùng lo lắng.
Cô không yên lòng để anh Gia Minh đi gặp Quách Thụ Ni một mình, lại không có lý do chạy đi thu thập lời khai cùng cậu ta… Lúc này mọi người vẫn chưa biết Quách Thụ Ni chính là hung thủ, anh Gia Minh chỉ đi hỏi thăm những người liên quan tới Thái tử Đào mà thôi.
Hơn nữa Quách Thụ Ni giết Chung Truyện Đào là có lý do, khác với sát thủ liên hoàn giết người vô cớ, hẳn sẽ không muốn giết chết người khác không phải là kẻ thù của mình.
Cho dù anh Gia Minh phát hiện điều gì thì cậu ta cũng có súng trong người, trong tình huống đề phòng sẵn thì vẫn sẽ chiếm ưu thế vũ lực tuyệt đối.
Lúc đi thăm hỏi không tự tiện uống đồ uống mà người được thăm hỏi đưa cho, giữ cảnh giác với tất cả những người được thăm hỏi, đây là chương trình học trụ cột mà ngay cả cảnh sát đặc nhiệm cũng biết. Anh Gia Minh đã làm thám tử bao lâu nay, nhất định là rất cẩn thận, sẽ không cho Quách Thụ Ni có cơ hội giở trò.
Hít sâu một hơi, Gia Di vẫn tranh thủ lúc đèn đỏ, gửi tin nhắn BB-call cho Lưu Gia Minh:
[Phỏng vấn Quách Thụ Ni một tiếng là đủ rồi, nếu trong vòng một tiếng tôi không nhận được điện thoại của anh thì sẽ báo cảnh sát.]
…
…
Tại nhà Chung Đại Chí, một vị quản lý đến nhà, ông ta vẫn tiếp đãi khách trong phòng trà.
“Chung tiên sinh, Viên Bang cũ đang thu xếp con tàu, từ những người được lựa chọn có thể thấy, lão đại Lương Duyệt Hiệp của họ định đưa D Đầu Trọc đến Loan Loan để tránh đầu sóng ngọn gió. Tất nhiên cũng có khả năng sẽ vòng qua Loan Loan để chạy trốn ra nước ngoài.” Quản lý báo cáo tin tức mà mình điều tra được.
“…” Chung Đại Chí uống một ngụm trà, nhắm mắt ngồi một hồi lâu, mới bỗng mở mắt ra.
Quản lý đang lười nhác chờ đợi đối diện với ánh mắt của Chung Đại Chí, lập tức ngồi thẳng lưng, tư thế ngay ngắn.
“Phân phát đao và súng cho các huynh đệ, chuẩn bị đến đường Đông Chính đòi người với Lương Duyệt Hiệp bất cứ lúc nào!” Giọng Chung Đại Chí nặng nề, ngũ quan như chìm trong bóng tối, đôi mắt sâu thẳm như hồ nước.