Chương 1143: Sự cấp tòng quyền 2
“Không biết tổ trưởng Dịch mua quần ở đâu, hình như cái áo sơ mi kia cũng phẳng phiu hơn áo sơ mi bình thường ấy nhỉ?”
“Tớ cũng muốn cắt tóc đến chiều dài đó, lúc cột lên đuôi ngựa sẽ không che khuất sau cổ.”
“Đúng thế, hay là buổi tối mua quần xong lại đi cắt tóc được không? Lúc mặc áo sơ mi, cổ sẽ lộ ra từ đằng sau trông đẹp lắm!”
Hai cảnh sát trực đường dây nóng sau lưng chị Nhân bắt đầu xì xào, cứ như thể bỗng dưng trở thành bạn thân thiết nhất của nhau.
“…” Quý cô Lư Uyển Nhân thò ngón tay, vô thức quấn dây nối với túi trà, một vòng lại một vòng.
Thập Nhất muốn ngửi dưới nách, vậy thì để cô ấy ngửi đi.
Bước chân rộng đến mức muốn giạng thẳng chân, vậy thì cứ để cô ấy giạng chân đi.
Dù sao cũng anh tuấn mà…
…
…
Bữa trưa mọi người giải quyết trong văn phòng tổ B, mỗi người bưng một hộp cơm, vừa ăn vừa chia sẻ thông tin mà mình thu thập được.
Gia Di bưng hộp cơm, tay phải cầm đũa, tranh thủ lúc không cần viết chữ nói chuyện để và hai miếng cơm, còn phải cẩn thận ngòi bút lông được kẹp giữa ngón út và ngón áp út không quẹt lên mặt hoặc cổ áo của mình.
“Báo cáo giám định vật chứng đã xác định chất lỏng trên quần Chung Truyện Đào là tinh dịch.” Tam Phúc tay trái giơ bản báo cáo, tay phải cầm đũa gắp thịt nhét vào miệng, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào chữ viết trên bản báo cáo:
“Nhưng không xét nghiệm được DNA, hơn nữa vật lấy ra cũng không đủ, không có cách nào xác định tinh dịch là của ai. Nhưng từ vị trí lấy dịch cơ thể để phán đoán thì hẳn là của Chung Truyện Đào.”
“Trước khi chết mặc quần có dính tinh dịch, có phải chúng ta có thể phán đoán hung thủ rất có khả năng là người đã xảy ra quan hệ với anh ta không? Ít nhất cũng sẽ liên quan đến cô ta.” Gia Di đánh dấu tích đằng sau dòng thông tin này đã được viết trên bảng trắng, đồng thời bổ sung:
“Dựa theo phán đoán của em gái Chung Truyện Đào đối với anh trai, cũng cho rằng hung thủ là một người phụ nữ.”
“Chung Truyện Khiết – người từ nước ngoài gấp rút trở về tham dự lễ tang của anh trai, có khả năng sẽ kế thừa sản nghiệp của Chung Đại Chí, cùng với Bò Tót đều cho rằng Thái tử Đào không có kẻ thù nào khác.”
“Đúng vậy, tôi đã thu thập lời khai của mười mấy nhân viên công ty Hòa Nghĩa giao thiệp với Thái tử Đào khá nhiều, kể cả những người như dì giúp việc… Họ đều đánh giá không xấu về Thái tử Đào, trên cơ bản có thể phác thảo ra một người…”
Gary cầm khẩu cung, tranh thủ lúc lật sang trang khác mà vội vàng nhai nuốt thức ăn trong miệng mình, sau đó tiếp tục tổng kết:
“Một tên đệ tử hoàn khố không thể coi là thông minh cho lắm, nhưng rất cố gắng học tập cách quản lý sản nghiệp, tính cách khá hiền hòa, hơi ham chơi, hơi lăng nhăng.”
“Nghe nói tính cách cũng không tệ lắm.”
“Thí nghiệm tạ xích của bác sĩ pháp y trên cơ bản có thể xác định hung khí chân chính của hung thủ, là loại tạ xích đường kính nhỏ nhất được sử dụng trong giải đấu ném tạ xích của nữ vận động viên.” Gia Di viết kích cỡ tạ xích trên bảng trắng, nói tiếp:
“Bộ phận giám định thăm dò hiện trường không tìm được bất cứ thông tin hữu hiệu nào, tuy nhiên trong quá trình thăm dò, họ phát hiện vị trí địa lý của con hẻm phát hiện thi thể, xác định từ con hẻm này dẫn đến hai khu chung cư gần đó rất tiện lợi, nếu là ban đêm thì trên cơ bản sẽ không gặp phải nhân chứng có mặt tại hiện trường. Vị trí đó cũng không có cửa sổ đối diện.”
“Nói cách khác, nếu là người sống trong hai khu chung cư đó thì có thể trực tiếp dùng những thứ như xe kéo nhỏ để mang thi thể đến đó. Nhưng nếu là nơi khác thì cần có xe.”
Dứt lời, Gia Di ngẩng đầu nhìn về phía chú Cửu.
Chú Cửu hoàn toàn tiếp nhận được dấu hiệu của Gia Di, lập tức nói:
“Trong số các cô bạn gái trong 3 tháng qua của Thái tử Đào, tổng cộng có hai người làm việc tại hộp đêm Kim Khải Lệ là em A Ni và A Mị, đều sống trong khu chung cư gần lối sau của hẻm nhỏ nhất, đều là căn hộ do Thái tử Đào thuê cho họ.”
Gia Di lập tức viết hai cái tên [em A Ni] và [A Mị] lên bảng trắng.
“Tôi đã gửi kích cỡ và trọng lượng của búa đầu tròn cán dài của D Đầu Trọc cho bác sĩ pháp y, trên cơ bản xác định búa đầu tròn rỗng ruột của D Đầu Trọc không thể gây ra vết thương do vật cùn trên trán người chết.”