Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1142 - Chương 1142 - Sự Cấp Tòng Quyền 1

Chương 1142 - Sự cấp tòng quyền 1
Chương 1142 - Sự cấp tòng quyền 1

Chương 1142: Sự cấp tòng quyền 1

Tự dưng biến thành cảnh khuyển…

(*) Sự cấp tòng quyền: Nghĩa là khi gặp chuyện khẩn cấp thì nên xem tình huống mà thay đổi kế hoạch.

Nhảy xuống tọa giá Hoàng tử hạnh phúc, trở tay đóng sầm cửa xe, quay đầu giậm chân tại chỗ, lập tức cảm nhận được sóng nhiệt phả vào mặt, cất bước khó khăn, dường như cả người đều bị bầu không khí nóng vượt quá sức tưởng tượng giữ chặt trong một chiếc lò nướng khổng lồ tên là “thành thị”, chỉ chờ được nướng chín thành thức ăn rồi sẽ được bưng lên bàn ăn của một sinh vật khổng lồ nào đó.

Gia Di lau mặt một phen, mới đi bộ chưa được một phút mà mồ hôi đã chảy ra.

So với hành động thong thả để giảm bớt lượng vận động khiến mồ hôi chảy ra, chi bằng chạy nhanh mấy bước, chẳng sợ chảy nhiều mồ hôi hơn, chẳng sợ nhiệt độ cơ thể bỗng nhiên dâng cao, nhưng sẽ chạy đến sở cảnh sát nhanh hơn một chút.

Chỉ cần nhịn mấy chục giây sẽ được đắm chìm trong không khí mát lạnh.

Chỉ thoáng chốc, toàn bộ mồ hôi nóng đều được khí lạnh chưng khô, áo sơ mi lại trở nên sạch sẽ khoan khoái.

Gia Di giơ tay lên ngửi dưới nách, không có mùi mồ hôi, thế là trong lòng không còn tạp niệm, sải bước đi thẳng tới văn phòng tổ B.

Chị Nhân đang bưng chén trà tán gẫu với nhân viên trực đường dây nóng bên cửa, thấy bóng dáng lướt qua như một cơn gió của Gia Di, nhớ lại động tác nhỏ lúc nãy của Gia Di, không nhịn được rủ mày thở dài:

“Lúc mới vào sở cảnh sát vẫn còn rất thục nữ, dáng đi hay vẻ mặt đều rất dịu dàng, mới một năm trôi qua đã bị đám đàn ông thối của tổ B đồng hóa mất rồi… Lúc cất bước chỉ hận không thể sải bước từ bờ bắc cảng Victoria thẳng tới bờ nam cảng Victoria.”

Như thế cũng được, nhìn ngầu!

Nhưng sao ngay cả động tác ngửi mồ hôi của đàn ông thối cũng bắt chước chứ…

Chị Nhân vò đầu!

“Tổ trưởng Dịch càng ngày càng anh tuấn, chị có cảm thấy thế không, chị Nhân?” Nhân viên trực đường dây nóng chống má nhìn bóng lưng Dịch Gia Di, nhướn mày hỏi chị Nhân.

“Hả?” Chị Nhân hoàn hồn, theo ánh mắt của nhân viên trực đường dây nóng nhìn về phía Dịch Gia Di.

Hình như là thế thật.

Hôm nay Thập Nhất mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh da trời, mái tóc hơi dài được cột lại thành một nhúm nhỏ, lộ ra cổ và vành tai, nhìn từ đằng sau vô cùng lưu loát.

Cổ đứng của áo sơ mi được trải phẳng bên chiếc cổ thiên nga, bờ vai như hai đường băng máy bay kéo dài thẳng tắp về phía cánh tay, bỗng nhiên quặp xuống như vực núi, đường cắt may như dao gọt của chiếc áo tăng thêm khí thế lạnh lùng nghiêm nghị cho bóng lưng ấy. Lúc đi lại, xương vai của cô thỉnh thoảng sẽ nhô lên, chống đỡ hình dạng khung xương xinh đẹp trên áo sơ mi, bộ phận bên dưới lại trở nên trống rỗng, khiến người ta không nhịn được mơ màng phần chứa không khí bên trong áo sơ mi sẽ che giấu đường cong như thế nào.

Ánh mắt lại dời xuống dưới, chỗ áo sơ mi bồng bềnh trống không, bỗng nhiên được một chiếc dây thắt lưng đeo siết chặt, tỏ rõ vị trí nhỏ nhắn nhất. Lại xuống dưới nữa đường cong bỗng nẩy lên, bộ phận cong nẩy lúc đi đường sẽ căng ra hoặc rủ xuống, đường cong biến ảo mang theo vẻ đẹp đan xen giữa sự thay đổi.

Còn có hai chiếc chân dài nhanh chóng luân phiên, quần tây thường thỉnh thoảng được căng ra, để người ta biết thân thể này chẳng những có được những đường cong quyến rũ nhất mà còn ẩn chứa sức mạnh không thể khinh thường.

Chị Nhân cầm chén trà cũng bất tri bất giác chống một tay lên bàn, một tay chống má, nhìn không dời mắt. Mãi đến khi Dịch Gia Di rẽ vào hành lang, cô ta mới tiếc nuối thở dài một tiếng.

Trong lúc cô ta thở dài, bên tai gần như bắt giữ được hai tiếng thở dài cũng tương tự như mình cùng một lúc.

Vừa quay đầu thì thấy hai nữ cảnh sát trực đường dây nóng của sở cảnh sát đang đứng bên cạnh mình một trái một phải, sắp hàng ngắm cảnh, cũng nhìn về phía cuối hành lang, lộ vẻ tiếc nuối.

Các nữ cảnh sát trước kia cùng nhau nhìn lén Phương Trấn Nhạc mặc quần tây giờ đây phát hiện phong cảnh mới.

Ba người đồng thời bưng ly trà, đồng thời dùng ngón cái đè lên sợi dây nối liền với gói hồng trà Bá Tước, đồng thời ngẩng cổ uống trả.

“A Hoa, phòng tập thể hình mà lúc trước cậu đề cử thế nào? Tớ cũng muốn tập thể hình, có thể luyện cơ bắp trên vai, mông với trên đùi ấy.”

“Được nhé, buổi tối tớ dẫn cậu đến phòng tập thể hình, cùng nhau tập luyện theo huấn luyện viên. Tập thể hình xong tụi mình cùng nhau đi mua quần tây thường nhé?”

Bình Luận (0)
Comment