Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1153 - Chương 1153 - Thất Bại Trong Gang Tấc? 7

Chương 1153 - Thất bại trong gang tấc? 7
Chương 1153 - Thất bại trong gang tấc? 7

Chương 1153: Thất bại trong gang tấc? 7

Anh trai nói Bò Tót rất hung ác, rất giỏi đánh nhau. Nhưng trong mắt cô, anh ta chỉ là một kẻ nhát gan.

Cha nói Bò Tót thiếu một chút thông minh, cô rất đồng ý với điều này.

Chung Truyện Khiết từng kết giao bạn trai ở nước Anh, nhưng khi về đến nhà, cô vẫn sẽ giận Bò Tót. Đôi khi cô cũng nghĩ rằng rốt cuộc mình thật sự bị anh ta thu hút, hay chỉ đơn giản là vì chuyện “thích Bò Tót” sẽ chọc giận được cha mình?

Nhưng anh trai đã chết, cô đột ngột phải về nhà, đột ngột bị cha yêu cầu bắt đầu tiếp xúc với Bò Tót và tất cả những người quản lý sản nghiệp, thậm chí Bò Tót còn trở thành cận vệ của cô.

Lúc nắm tay anh ta, trái tim cô sẽ đập thình thịch, gò má nóng ran vì cảm xúc ngọt ngào kỳ lạ nào đó.

Khi chăm chú dõi theo gương mặt cường tráng của anh ta, cô sẽ có cảm giác hạnh phúc như đang thưởng thức cảnh đẹp lộng lẫy nhất thế gian.

Nhất là mỗi khi thấy dáng vẻ kinh hoàng, hoặc xấu hổ, hoặc khẩn trương, hoặc ngơ ngác của anh ta, cô sẽ sung sướng như lúc mình ăn vụng một món ngon thời thiếu nữ, nụ cười sẽ bất giác hiện lên trên môi, sẽ vương trên gương mặt thật lâu.

Bây giờ cha đã cho phép cô nói chuyện với thứ dơ bẩn là Bò Tót, thế nhưng cô lại muốn làm nhiều chuyện hơn là chỉ “nói chuyện”, chuyện quá đáng hơn nhiều.

Cô sẵn sàng làm kẻ mang tính xâm lược, săn bắt Bò Tót như khi cha cô săn bắt tài phú.

Cho nên ngày thứ ba sau khi trở về Hương Giang, trong lúc ra ngoài mua đồ dùng hằng ngày, cô mạnh mẽ kéo anh ta vào một con hẻm tối tăm, một tay giữ chặt anh ta.

Trong lúc anh ta kinh hãi đến mức cả gương mặt đỏ bừng như tôm bị luộc chín, thân thể gù xuống, hai tay run rẩy cầm vai cô, cô nâng cằm anh, dùng đầu lưỡi cạy hai mảnh vỏ cứng che giấu khúc thịt mềm mại ở sâu bên trong như đang nhấm nháp món ốc, tỉ mỉ thưởng thức hương vị của món ốc luộc… Anh không thể chạy trốn, chỉ có thể bị tước vũ khí.

Cô biết, anh ta tự nguyện tước vũ khí, anh ta thích bị tước vũ khí, anh ta cực kỳ thích bị tước vũ khí.

Chung Truyện Khiết nắm hai tay anh đặt lên vị trí nhạy cảm của cô, anh khàn giọng van xin: “Đại tiểu thư…”

Thậm chí anh còn muốn trốn, muốn kéo cô ra dưới ánh mặt trời, đi trên đường phố, để cô không dám xằng bậy nữa.

Nhưng anh lại không dám kéo mạnh cô, cuối cùng vẫn để cô chiếm ưu thế.

Bên cạnh có một khách sạn không quá xa hoa rộng lớn, cô mạnh mẽ kéo anh vào đó.

Anh nói anh không xứng, anh nói Chung tiên sinh sẽ không chấp nhận chuyện này. Anh cười khổ đứng trước cửa khách sạn, bất kể thế nào cũng không muốn tiến về phía trước một bước.

Anh nói mình đã làm chuyện quá mức lắm rồi, như thế là không đúng, không nên như vậy.

“Anh có thích không?” Vẻ mặt cô trở nên nghiêm khắc hiếm thấy.

Bò Tót không thể nói dối, thế nên anh chỉ mím chặt môi, nhíu mày bướng bỉnh nhìn cô, nhưng chừng đó cũng đủ để cho cô biết đáp án.

Bao nhiêu năm qua, cô đã kết giao mấy người bạn trai, nhưng anh vẫn yêu cô như hồi mới đến nhà họ Chung, yêu thật lâu, tình yêu dần dần sâu đậm, dần dần biến thành thói quen. Nhưng anh vẫn cố chấp mình là một kẻ dơ bẩn, đứng yên trong nhà tù không chịu bước ra ngoài một bước.

Anh rất khỏe, đôi khi thậm chí là ngang ngược, cứ như điên cuồng muốn xé rách cô.

Nhưng anh cũng rất dịu dàng, lúc nào cũng nói xin lỗi, đến khi hoàn hồn sẽ cẩn thận từng li từng tí như một con thỏ sẽ chạy trốn bất cứ lúc nào, chạm vào cô hết sức nhẹ nhàng.

Anh bắt đầu nghe lời cô, trung thành hơn cả đối với cha cô.

Bò Tót không dám nói nhiều hỏi nhiều, dường như đã âm thầm hạ quyết tâm, cứ thế kiên định ở bên cạnh cô, tùy tiện làm bất cứ thứ gì trong tay cô.

Anh cũng rất muốn vượt rào, nhưng điều kiện tiên quyết là, anh phải sống.

Chung Truyện Khiết biết hiện tại Bò Tót là người giỏi đánh nhau nhất, cũng là người trung thành nhất bên cạnh cha mình. Nếu như xảy ra xung đột, anh sẽ đứng trước mặt cha, làm thanh đao sắc bén nhất mà cha mong muốn.

Bò Tót sẽ trở thành vật hy sinh vì lòng tham mù quáng của cha cô.

Khi nghe thấy tiếng cha nhỏ giọng nói với mẹ rằng ông ta cần ra ngoài một chuyến vang lên ngoài phòng, Chung Truyện Khiết lập tức đẩy cửa phòng ra.

Cô giả vờ vào bếp rót nước uống, sau đó đứng yên nhìn cha trong dáng vẻ đã ngụy trang, được đám Bò Tót vây quanh đi ra ngoài.

Khi đi đến cửa nhà, Chung Đại Chí ngoảnh đầu đối diện với con gái trong nhà bếp nơi xa, gật đầu tạm biệt rồi đẩy cửa ra.

Bình Luận (0)
Comment