Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1156 - Chương 1156 - Khắp Nơi Chi Viện 2

Chương 1156 - Khắp nơi chi viện 2
Chương 1156 - Khắp nơi chi viện 2

Chương 1156: Khắp nơi chi viện 2

Trên bờ cát bãi biển đảo Nam Nha, D Đầu Trọc đến đây lánh nạn đang nằm phơi nắng trên ghế dài. Bàn chân của anh ta như có như không chơi đùa những hạt cát bị ánh nắng mặt trời phơi nóng rực.

Ô che nắng che khuất ánh nắng cay độc, lại không thể che khuất gió biển cuốn theo hơi nước. Uống một ly coca đá, D Đầu Trọc nhàn nhã huýt sáo ca khúc đang thịnh hành hiện nay.

Phương Trấn Nhạc và thám tử O ký mà Khưu Tố San an bài đi cùng mình ngụy trang thành du khách, mặc quần tắm biển và áo ba lỗ, để chân trần chỉ mang dép xỏ ngón, vừa tản bộ trên bờ cát vừa nói chuyện phiếm.

Từ khi nhận được điện thoại của Gia Di, anh lập tức đến gần D Đầu Trọc một chút, cứ lắc lư chung quanh khu vực bãi biển.

Trong khoảng thời gian này có rất nhiều du khách qua lại, nhưng không thấy ai nghi ngờ là A Ni.

D Đầu Trọc sống trong khách sạn ven biển đằng sau bãi cát, nếu A Ni đã biết D Đầu Trọc đang ở đảo Nam Nha thì chắc hẳn cũng biết anh ta sống trong khách sạn này.

Bên cạnh khách sạn chính là bãi biển này, nếu A Ni thật sự đến đây tìm D Đầu Trọc, không tìm thấy anh ta trong khách sạn thì chắc chắn sẽ đến đây.

Phương Trấn Nhạc không có ý định mai phục tại tất cả những địa điểm mà cô ta có khả năng xuất hiện, ôm cây đợi thỏ bên cạnh D Đầu Trọc mới là cách làm việc năng suất nhất.

Hai gã đàn ông mặc quần tắm biển Hawaii đã sắp phơi nắng đến mức tróc da mà vẫn chưa bắt được A Ni, cảnh sát A Thái của O ký không nhịn được hỏi Phương Trấn Nhạc:

“Sir Phương, chúng ta vẫn nên đến nơi xa một chút tránh nắng thì sẽ tốt hơn. Cứ tiếp tục thế này thì sớm muộn gì cũng sẽ bị cảm nắng.”

“Sang bên kia mua ít nước uống đi, chờ thêm một lát cái đã.” Vẻ mặt Phương Trấn Nhạc thả lỏng, giống hệt một người đến đây nghỉ phép, nhưng ánh mắt rất tỉnh táo.

Không còn cách nào khác, A Thái đành phải sang bên kia mua nước đá.

Khi xách hai chai nước được đặt trong ngăn đá đông lạnh đến mức gần như đóng băng hết cả chai quay về chỗ cũ, anh ta bỗng bắt gặp một người phụ nữ mặc quần dài áo dài, đeo mũ che nắng che khuất nửa gương mặt, vóc dáng rất cao tiến về phía D Đầu Trọc.

Trong lòng kích động, A Thái định lập tức xông về phía D Đầu Trọc.

Phương Trấn Nhạc cau mày, vội ra dấu một cách kín đáo, ngăn cản hành vi của A Thái.

“?” A Thái hơi khó hiểu, nhưng xét thấy chức vị của Phương Trấn Nhạc cao hơn mình. Trong lời tuyên thệ lúc gia nhập đội cảnh sát, điều quan trọng nhất là nghe mệnh lệnh của trưởng quan. Anh ta không còn cách nào khác, đành phải xách hai chai nước đá tiếp tục đóng giả làm du khách, vừa đi vừa cười ha ha trò chuyện với Phương Trấn Nhạc.

Khi A Thái đi về phía Phương Trấn Nhạc, hai người đàn ông ngồi chỗ góc nghiêng sau lưng D Đầu Trọc lập tức thẳng lưng, cảnh giác nhìn về phía người phụ nữ vóc dáng cao kia ―― Hai người nọ chính là tay đấm đi theo để bảo vệ D Đầu Trọc.

A Thái tin rằng chỉ cần người phụ nữ kia bày ra động tác mở đầu tấn công D Đầu Trọc, hoặc lấy đồ từ trong túi xách, chắc chắn hai tay đấm kia sẽ hạ gục người phụ nữ trước tiên.

Một người cho dù động tác nhanh nhẹn cỡ nào cũng không thể sánh bằng người biết võ, có kinh nghiệm đánh nhau dày dặn.

May mà người phụ nữ kia không có hành động kỳ quặc nào. Khi A Thái đi đến trước mặt Phương Trấn Nhạc, đưa một chai nước đá cho Phương Trấn Nhạc, D Đầu Trọc đã ngồi dậy, chìa tay chỉ về hướng nào đó, miệng khép mở như đang nói gì đó.

Người phụ nữ vóc dáng cao kia lập tức nhìn theo hướng mà anh ta chỉ, sau đó cười nói cảm ơn.

Đúng lúc này, mấy cô gái trẻ tuổi xinh đẹp chạy đến từ bên kia bờ cát, vừa thả diều vừa cười đùa với nhau.

Phương Trấn Nhạc và A Thái đều giả vờ như đang ngắm gái đẹp, chăm chú nhìn về phía các cô gái trẻ trung xinh đẹp kia ―― làm vậy mới hợp lý, mới trông giống du khách bình thường.

Mặc dù động tác là vậy, nhưng khóe mắt của họ vẫn chú ý D Đầu Trọc và người phụ nữ kia.

Sau khi nói lời cảm ơn, người phụ nữ kia không nán lại nơi đó mà cất bước đi ngang qua chỗ D Đầu Trọc, tiến về phía được D Đầu Trọc chỉ hướng… Xem ra chỉ là một người hỏi đường mà thôi.

Kể từ khi D Đầu Trọc không biểu hiện dáng vẻ quen biết người phụ nữ ấy, Phương Trấn Nhạc đã đoán được người kia không phải là A Ni.

Các cô gái trẻ tuổi đi ngang qua chỗ D Đầu Trọc, quay đầu đưa mắt nhìn đám đông đang hóng mát, thổi gió biển, nằm trên ghế dài phơi nắng bên bờ cát, phát hiện không còn chỗ trống nên đành phải tiếp tục vừa cười nói vừa đi tiếp, đến nơi xa hơn để tìm chỗ có thể ngồi nghỉ chân, râm mát tránh ánh nắng gay gắt.

Bình Luận (0)
Comment