Chương 1157: Khắp nơi chi viện 3
Lúc này có hai nhóm người yêu hoặc vợ chồng đi chơi chúng với nhau đến gần, họ nhìn chung quanh, thấy không có ghế nằm, bèn mở chiếc ô lớn mà mình mang đến, chờ nhiệt độ cát dưới ô nguội bớt một chút rồi bắt đầu trải áo chống nắng xuống mặt cát, dứt khoát ngồi xuống bên cạnh D Đầu Trọc, lấy mấy thứ như bia đồ nhắm, bắt đầu ăn cơm dã ngoại trên bờ cát.
A Thái uống một ngụm nước đá, dần dần thả lỏng cảnh giác.
Phương Trấn Nhạc đi đến dưới thân cây, tựa lưng vào thân cây hơi che nắng, thường xuyên quơ tay múa chân bày ra dáng vẻ như đang trò chuyện hăng say với A Thái.
Đúng lúc này, một cặp tình nhân đứng dậy dắt tay nhau đi tản bộ, để lại một cặp tình nhân khác vẫn ngồi tại chỗ tựa vào nhau tán gẫu.
Lại gần mười phút trôi qua, cô gái tóc dài mặc áo thun trắng trong cặp tình nhân vừa rời đi bỗng cúi đầu đá cát dưới chân, đi vòng về chỗ cũ, hình như mới xảy ra tranh cãi với bạn trai, vừa cúi đầu đạp lên cát để trút giận vừa thỉnh thoảng quay đầu nhìn sau lưng, như thể đang chờ xem bạn trai có đuổi theo mình hay không.
A Thái chỉ nhìn lướt qua rồi dời mắt, dùng chai nước khoáng ướp lạnh đã tan một nửa đặt trên trán hạ nhiệt độ, trong lòng không ngừng oán trách sự bảo thủ và bá đạo của Phương Trấn Nhạc, chỉ một lòng muốn ngồi xuống chỗ đằng sau gần khách sạn để nghỉ ngơi một trận.
Phương Trấn Nhạc cũng như có như không nhìn lướt qua người phụ nữ trẻ tuổi đang quay về chỗ cũ, nhưng ngay khi định dời mắt, anh bỗng hơi nhíu mày, nhỏ đến mức gần như không thể nhận thấy.
Ngay tức khắc, anh đột ngột bước đi thật nhanh, xông ra ngoài với tốc độ nhanh như một con báo săn mồi.
A Thái chỉ cảm thấy những hạt cát bay lên từ động tác dưới chân của Phương Trấn Nhạc bắn hết vào mặt mình. Đến khi quay đầu nhìn lại, Phương Trấn Nhạc đã lao về phía D Đầu Trọc như một mũi tên.
Lần đầu tiên anh ta thấy con người có được tốc độ nhanh không thua máy móc như lúc này, cũng là lần đầu tiên chứng kiến vẻ đẹp như tượng điêu khắc trên thân thể con người khi cơ bắp đột ngột căng phồng, sức mạnh tràn ngập khắp cơ thể.
A Thái còn chưa kịp hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì thì Phương Trấn Nhạc đã nhào lên đẩy ngã người phụ nữ tóc dài đi vòng trở về theo tuyến đường cũ.
Sự xuất hiện đột ngột của Phương Trấn Nhạc khiến D Đầu Trọc cả kinh đến mức nghiêng người ngã lăn quay xuống ghế phơi nắng, lảo đảo bò lết ra xa mấy bước rồi mới dám quay đầu nhìn lại.
Đã thấy người đàn ông cao lớn từ trên trời giáng xuống đang đè nặng một người phụ nữ dưới đất, trên tay người phụ nữ kia rõ ràng cầm chặt một con dao găm phản chiếu ánh nắng, phát ra ánh sáng chiết xạ chói mắt dưới mặt trời chói chang.
“Ê!”
“Á!”
Hai tay đấm nằm ở vị trí sau lưng D Đầu Trọc có phản ứng rất nhanh, nhưng khi họ vừa quát to rồi nhảy lên thì Phương Trấn Nhạc đã một tay đè nửa bên mặt của người phụ nữ xuống bờ cát, tay còn lại chặt chẽ kiềm chế hai tay của người phụ nữ, dù cho người phụ nữ kia liều mạng giãy dụa kiểu gì cũng vẫn không thể nhúc nhích.
Hai tay đấm và D Đầu Trọc đều không biết Phương Trấn Nhạc có phải là kẻ địch hay không, tất cả đều bày ra vẻ mặt khó chịu, định xông lên lý sự.
A Thái rốt cuộc hoàn hồn, nhanh chóng chạy tới, vừa giơ cao giấy chứng nhận vừa hét lên: “Cảnh sát phá án! Tất cả mọi người không được nhúc nhích!”
Cùng lúc đó, anh ta thò một tay ra sau lưng, luồn vào quần tắm biển, suy xét có nên rút súng hay không.
Thấy động tác của anh ta, ba người D Đầu Trọc biết rõ anh ta định rút súng, vội vàng đề phòng giơ cao hai tay.
Thấy họ phối hợp, A Thái đổi từ rút súng sang rút còng tay.
Anh ta quỳ một chân bên cạnh Phương Trấn Nhạc, vừa nhìn chằm chằm ba người D Đầu Trọc bằng ánh mắt đề phòng vừa bắt lấy người phụ nữ đang bị Phương Trấn Nhạc đè nặng.
Người lấy khẩu cung của D Đầu Trọc hồi sáng là một cảnh sát đảo Nam Nha được Phương Trấn Nhạc ủy thác, thế nên bây giờ D Đầu Trọc thấy Phương Trấn Nhạc rất lạ mặt. Nhưng khi Phương Trấn Nhạc kéo người phụ nữ bị bắt kia đứng dậy, D Đầu Trọc lập tức trố mắt, không khỏi kinh ngạc hô to tên của cô ta:
“Em A Ni?”
Lúc này A Thái mới chú ý tới người phụ nữ bị bắt không phải là cô gái trong cặp tình nhân rời đi lúc nãy. Anh ta tiếp nhận A Ni, khó hiểu nhìn về phía Phương Trấn Nhạc.
Tại sao sir Phương lại phát hiện cô ta?