Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1176 - Chương 1176 - Dịch Ký, Quán Ăn Thần Kỳ 3

Chương 1176 - Dịch Ký, quán ăn thần kỳ 3
Chương 1176 - Dịch Ký, quán ăn thần kỳ 3

Chương 1176: Dịch Ký, quán ăn thần kỳ 3

Cứ cảm giác như có hai thanh Đường đao giắt sau lưng mình, mái tóc cũng biến thành tóc ngắn của thiếu niên… Cô lại sờ miệng, hẳn là ngậm một điếu thuốc, hoặc tăm cũng được. Tốt nhất là lảo đà lảo đảo bước đến trước mặt A Bưu, giơ một chân đạp lên ghế, sau đó gác khuỷu tay lên đầu gối, nghiêng đầu chảnh chó hỏi:

“Kêu chị mày làm gì hả? Bưu Tử?”

Lúc này, người của O ký cũng đã thấy Gia Di. Tiêu Huân cũng giơ tay vẫy chào Gia Di:

“Chị Thập Nhất.”

Anh ta vừa chào hỏi, hình tượng “Chị đại Thập Nhất” trong đầu Gia Di tức khắc tan biến, cô lại biến về nữ cảnh sát Thập Nhất mặc áo sơ mi phối với quần tây thường ngày như mọi khi.

Gia Di gãi mặt, dựa theo thứ tự gật đầu chào A Bưu trước tiên: “Chào anh, chào mừng đến Dịch Ký, đã gọi món gì chưa?”

“Tôi đang định gọi món đây, chị Thập Nhất.” A Bưu kêu đám đàn em ngoan ngoãn ngồi vào vị trí, sau đó giải thích với Gia Di: “Lương tiên sinh kêu chúng tôi thỉnh thoảng đến Dịch Ký chiếu cố việc kinh doanh của quán một chút, còn nói nếu Dịch Ký quá bận rộn thì chúng tôi sẽ giúp anh Dịch một tay, hoặc là giữ gìn trật tự gì đó, cố gắng bảo vệ an toàn cho Dịch Ký.”

“Không cần khách sáo như thế đâu, các anh cứ ăn vui vẻ là được rồi.” Hàn huyên xong, Gia Di gãi mặt, quay sang nhướn mày thè lưỡi một cách tinh nghịch với anh Nhạc, sau đó dẫn đầu tiến vào nhà chính trong tiếng cười của anh Nhạc, quẹo vào chỗ Tiêu Huân, cười chào đón các đồng nghiệp O ký, đề cử món ăn nhất định phải ăn thử, đồ uống nhất định phải uống thử cho họ.

Sau khi chào hỏi đơn giản, Gia Di nhanh chân chạy vào nhà chính, ngồi xuống bên cạnh các thành viên tổ B, nhưng vẫn không kìm nén được lén lút nhìn ra bên ngoài.

Tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức O ký, Viên Bang cũ, trùng hợp là một tổ chức tội phạm vừa tẩy trắng không lâu, tạm thời vẫn trong giai đoạn nửa đen nửa trắng…

Hai nhóm người ngồi ở hai bên trái phải quán ăn, thỉnh thoảng lại giằng co với nhau, dùng ánh mắt chém giết đối phương, một bên bày ra biểu cảm “Thành thật một chút! Anh đang theo dõi chú mày đấy!”, bên kia cũng không cam lòng yếu thế đáp lại, cũng là rất nổi loạn.

Hai nhóm người đối đầu với nhau lại hiếm khi “hòa thuận” ngồi trong cùng một quán ăn như lúc này.

“… Cứ thấy sao sao.” Gia Di kìm lòng không đậu mỉa mai.

“Chính là tên kia, còn từng cầm súng chĩa vào đầu tôi!” Lưu Gia Minh tức giận bất bình, chỉ vào A Bưu nhỏ giọng lẩm bẩm.

Đúng lúc này, A Hương chào một tiếng với anh Nhạc đã gọi món xong, sau đó vào bếp thông báo món ăn với đầu bếp rồi tiếp tục ra ngoài chào hỏi hai nhóm người O ký và A Bưu.

A Bưu không hề ngượng nghịu, cười gọi A Hương sang chỗ mình, giành quyền ưu tiên gọi món. Anh ta cầm thực đơn, thẳng tay gọi mười món ăn liên tiếp để phô bày sĩ diện trước mặt cảnh sát.

Vẻ mặt của các cảnh sát ngồi trên bàn ăn đối diện rất quái dị, chần chờ thật lâu rồi nhận cuốn thực đơn mà A Hương đưa tới, gom đủ 11 món ăn, chỉ nhiều hơn bọn giang hồ bên kia một món.

“…” A Hương im lặng viết ghi chú thực đơn, cà khịa trong lòng: đám đàn ông thật ấu trĩ.

Mặc dù thành phần thực khách của Dịch Ký càng ngày càng kỳ lạ, nhưng mọi người chỉ tập trung ăn ngấu nghiến, chứ không thật sự đánh nhau.

Người dân thành phố lương thiện “mới” và cảnh sát rất hòa thuận với nhau. Trước mặt món ngon, thân phận bên ngoài của họ đều không quan trọng, cả bàn đầy ắp những món ăn chua ngọt đắng cay mới là quan trọng nhất.

Gia Di vui mừng nhìn mọi người dần dà thả lỏng cảnh giác, không tiếp tục trừng nhau mà từ từ lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.

Đây là công lao của anh cả! Thức ăn ngon mang lại hòa bình cho thế giới!

Cô vừa hưởng thụ món ăn của mình vừa cười suy nghĩ miên man, bỗng thấy lại có một người đi tới cửa quán.

“?”

“!”

Gia Di dừng đũa, hầy, giờ thì tất cả đều đông đủ.

Lúc phá án đã phải đối mặt với nhóm người này, sao bây giờ kết thúc công việc vẫn phải gặp lại những gương mặt này?

Cô sẽ cho rằng mình đang tăng ca, chứ không phải đã nghỉ ngơi.

Người mới đến là Bò Tót Trần Lễ Hào. Anh ta đeo ba lô nhỏ một bên vai, đi đến trước cửa quán ăn rồi ngẩng đầu nhìn, xác định nơi này là Dịch Ký rồi mới dừng chân nhìn vào quán.

Sau đó, anh ta thấy các cảnh sát O ký.

Quay sang bên cạnh, anh ta lại thấy nhóm A Bưu mà không lâu trước đó suýt nữa liều mạng với nhau.

“?” Khóe miệng Bò Tót co giật, không nhịn được ngẩng đầu lên xác định lại tên quán trên biển hiệu.

Không nhìn nhầm, đúng là Dịch Ký…

Bình Luận (0)
Comment