Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1175 - Chương 1175 - Dịch Ký, Quán Ăn Thần Kỳ 2

Chương 1175 - Dịch Ký, quán ăn thần kỳ 2
Chương 1175 - Dịch Ký, quán ăn thần kỳ 2

Chương 1175: Dịch Ký, quán ăn thần kỳ 2

Sau khi đến đón Phương Trấn Nhạc, Gia Di nghiêm túc quan sát tình trạng thương tích của chiếc Jeep, phát hiện quả nhiên nó rất thê thảm.

Chiếc xe lớn đã từng uy phong đường đường, ngầu lòi chói mắt nay lại bị trầy xước đến mức hoàn toàn biến dạng, thậm chí còn bị chột một con mắt. Cô duỗi tay vuốt ve thân xe, ánh mắt lập lòe, bỗng cảm thấy cân bằng.

Quay đầu nhìn Phương Trấn Nhạc, cô cảm thấy anh Nhạc lại trở nên anh tuấn tiêu sái, cao lớn uy phong, cô lại chịu nhìn anh lần nữa.

Khóe môi cong lên, Gia Di hỏi: “Sửa xe chắc tốn nhiều tiền lắm nhỉ?”

“Không sao, tiền lương tháng này sẽ rất cao.” Phương Trấn Nhạc nhún vai, dường như có nhiều chuyện anh không mấy bận tâm.

Cô rất thích dáng vẻ lạnh nhạt thờ ơ khi đối mặt với mọi chuyện của anh, một người tự do không bị trói buộc…

Dáng vẻ thờ ơ ấy, trước kia cô cảm thấy thật sự rất tiêu sái rất ngầu, nhưng bây giờ nhìn lại, thật là…

Rất khó giải quyết.

Gia Di kéo cánh cửa bên ghế lái của hoàng tử hạnh phúc, khom lưng nhanh nhẹn ngồi vào xe, hạ cửa kính xe xuống, cánh tay gác lên cửa sổ xe hơi, ngoắc ngón cái gọi Phương Trấn Nhạc:

“Anh Nhạc, lên xe, bíp bíp bíp sắp khởi động ~”

Phương Trấn Nhạc vỗ lên mông xe Jeep một cái, chào một tiếng với ông chủ cửa hàng sửa xe rồi sải bước đi đến bên xe hơi của Gia Di, kéo cửa xe, thò chân dài đặt lên xe, co người ngồi vào ghế lái phụ.

Khi anh kéo dây an toàn, Gia Di đưa mắt nhìn cặp chân dài của anh Nhạc. Ngồi trong loại xe con này, đôi chân dài của anh Nhạc không thể thoải mái duỗi thẳng mà chỉ có thể tội nghiệp co ro…

Dài thật sự.

Cặp chân được bọc dưới chiếc quần tây thường ngày kia.

“Brừm!!!” Chân ga đạp đến cùng, quán triệt phong cách lái xe của anh Nhạc, “hoàng tử hạnh phúc” hòa mình vào dòng xe cộ đông đúc trên đường phố, chạy thẳng về phía quán ăn.

Khi Dịch Gia Di chở anh Nhạc và A Nhạc đến Dịch Ký, không thấy nhóm anh Gia Minh ngồi trên bàn ăn được bày dưới mái hiên ngoài vỉa hè quán ăn. Cô đoán có lẽ họ thấy ngoài trời ngồi đầy người rồi nên vào nhà chính.

Nghĩ vậy, cô không khỏi nhìn về phía những người đàn ông cao to ngồi đầy trên chiếc bàn đặt bên trái cánh cửa. Ủa? Là các bạn bè O ký à? Tiêu Huân dẫn theo rất nhiều thám tử O ký lạ mặt đến đây ăn liên hoan.

Gia Di định chào hỏi Tiêu Huân, chợt thấy các thám tử đều quay đầu nhìn về phía những người ngồi bên phải cánh cửa quán ăn, chứ không ai nhìn sang bên này, bèn theo ánh mắt của nhóm Tiêu Huân nhìn sang bên phải quán ăn…

Chỉ thấy một nhóm đàn ông cao to khác mới đến đây không lâu, đang kéo bàn kéo ghế ngồi vào chỗ.

Những người này cũng phát hiện ánh mắt đánh giá của nhóm người Tiêu Huân, không khỏi đáp lại bằng ánh mắt bất thiện, vẻ mặt trông như đang nói [tụi mày nhìn gì mà nhìn? Nhìn nữa đánh tụi mày bây giờ!].

“…” Gia Di hơi kinh ngạc líu lưỡi. Mấy người đàn ông có ánh mắt không thân thiện kia… không ngờ lại là người của Lương Duyệt Hiệp, Viên Bang cũ.

Khi xông vào nơi đàm phán của Chung Đại Chí và Lương Duyệt Hiệp, cô có ấn tượng rất sâu dậm đối với bốn năm người cầm đầu bên Lương Duyệt Hiệp. Mấy tên giơ súng chĩa vào mình, nét mặt hung ác nhất, khiến mình khẩn trương nhất chính là họ!

Sao họ lại chạy đến Dịch Ký ăn cơm? Không phải là bất mãn vì khi đó cô xông vào nơi đàm phán một cách kiêu ngạo nên định đến đây đá quán đấy chứ?

Trong lòng thầm nghĩ may mà các đồng nghiệp O ký với các anh em tổ B đều ở đây, cho dù họ muốn làm ầm ĩ thì cũng không phải sợ.

Chẳng qua chắc không phải Lương Duyệt Hiệp phái họ đến đây đâu. Lương tiên sinh vẫn rất biết ơn vì cô đã trợ giúp gã giải trừ nguy cơ, còn tặng cờ thưởng cho cô cơ mà!

Cô đang suy nghĩ miên man thì người cầm đầu nhóm du côn – Hồng côn A Bưu nhìn thấy cô đầu tiên, lập tức nghiêm mặt kêu lên:

“Chị Thập Nhất.”

“?” Gia Di hơi sững sờ, không khỏi khó hiểu trao đổi ánh mắt với anh Nhạc.

Không phải chứ?

Không phải đến đây đá quán à?

Sao lại chào chị Thập Nhất nghe lễ phép vậy?

Hơn nữa… vì sao khi A Bửu gọi cô bằng cái tên “Chị Thập Nhất” này lại nghe như đang gọi chị đại xã hội đen thế nhỉ?

Gia Di chép miệng, bỗng cảm thấy hình tượng của mình lúc nãy trở nên khác hẳn.

Bình Luận (0)
Comment