Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1178 - Chương 1178 - Trần Tiên Sinh Và Chung Tiểu Thư 2

Chương 1178 - Trần tiên sinh và Chung tiểu thư 2
Chương 1178 - Trần tiên sinh và Chung tiểu thư 2

Chương 1178: Trần tiên sinh và Chung tiểu thư 2

Lưỡng lự mấy giây, anh ta mới ngẩng đầu lên, trịnh trọng hỏi:

“Chủ quán, cửa tiệm có thiếu tay đấm không?”

“…” Dịch Gia Đống hoảng sợ trố mắt, sững sờ nhìn Bò Tót.

Chuyện… chuyện gì… anh ta cần tay đấm làm gì?

“Tôi… vì sao tôi lại cần tay đấm?” Đầu bếp Dịch không khỏi hoảng sợ.

Chẳng lẽ hiện tại Dịch Ký đã không còn an toàn?

Hay là Dịch Gia Đống anh ta sẽ gặp nguy hiểm?

Hoặc là… Hòa Nghĩa Hội cũ thu tiền bảo kê thu đến tận Dịch Ký này?

Dịch Gia Đống chép miệng, không nhịn được nhìn về phía các thám tử tổ B đang ngồi trong cửa hàng, và các cảnh sát O ký ngồi ngoài vỉa hè…

Vị tiên sinh Trần Lễ Hào này sẽ không to gan đến mức đó đâu nhỉ? Động thủ trên đầu Thái Tuế, còn chọn thời điểm mười mấy cảnh sát đang ngồi trong và ngoài quán thế này?

“Việc khác tôi không biết làm…” Bò Tót cũng hơi khó xử. Mấy năm nay anh ta vẫn sống bằng nghề bán mạng, ngoại trừ đánh nhau, anh ta không biết kỹ năng nào khác.

“Hở?” Dịch Gia Đống gãi đầu, không nhịn được cười hỏi lại lần nữa.

Bò Tót ngượng ngùng, giải thích mãi mới nói rõ suy nghĩ của mình.

Nghe xong, Dịch Gia Đống kìm lòng không đậu cười phá lên.

“Không cần khách sáo như thế đâu Trần tiên sinh. Em gái tôi ấy à, làm cảnh sát không cần đền đáp, cậu không cần trả ơn cho con bé đâu. Nếu như cậu cần môi trường để học tập thì ban ngày lúc quán ăn của tôi không bận rộn, cậu cứ đến đây uống trà là được. Mỗi ngày A Hương cũng sẽ học tập trong cửa hàng đấy nhé. Cô ấy chuẩn bị tham gia kỳ thi đại học, hai người có thể bầu bạn với nhau.”

“Không cần cậu làm việc đâu.”

Bò Tót im lặng trong chốc lát, quay đầu nhìn A Hương rồi lại nhìn hai đứa bé Dịch Gia Tuấn và Dịch Gia Như, bỗng cố chấp nói:

“Sau này hai đứa em của cảnh sát Dịch tan học, tôi sẽ phụ trách đi đón.”

“Hở?” Dịch Gia Đống lại sững sờ, đưa mắt nhìn về phía hai đứa em đang bận việc trong cửa hàng, sao tự nhiên bây giờ hai đứa nhỏ này lại có người đón tan học?

“Tôi sẽ phụ trách sự an toàn của các thành viên Dịch Ký…” Bò Tót đếm từng người một, Dịch Gia Đống, Clara, A Hương, Dịch Gia Như, Dịch Gia Tuấn, Đinh Bảo Thụ: “… Tổng cộng 6 người. Tính cả những công việc nặng nhọc cần thể lực trong cửa hàng vào ban ngày.”

“Thật sự không cần…” Dịch Gia Đống muốn từ chối lần nữa.

“Tôi nhất định phải làm.” Bò Tót đứng thẳng lưng, vẻ mặt càng ngày càng chân thành.

Dịch Gia Đống khẽ mím môi, suy nghĩ một chút, cảm giác ngoại trừ giờ cơm trưa với cơm tối, Dịch Ký sẽ không có nhiều khách hàng. Lúc đó anh và Clara cần chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn nên sẽ khá bận rộn, nhưng A Hương có thể nghỉ ngơi, hoặc dùng khoảng thời gian rảnh rỗi đó để học tập, đúng là rất phù hợp với Bò Tót.

Nhất là cửa hàng này có một góc học tập, chứa rất nhiều sách báo. Những người cần học hành như Bò Tót và A Hương cũng có cơ hội cùng đọc sách và trao đổi kiến thức với nhau.

Nghĩ vậy, Dịch Gia Đống không từ chối nữa mà gật đầu: “Thế thì được, mỗi tháng tôi sẽ trả tiền lương cho cậu, thế nào?”

“Tôi không thể nhận.” Bò Tót quyết đoán từ chối.

“Thế thì… hay là tôi bao ăn, cậu thấy thế nào?” Dịch Gia Đống hỏi lại lần nữa.

Bò Tót lại định từ chối, nhưng Clara đứng sau lưng Dịch Gia Đống đã không nhịn được nữa, buông dao phay rồi cười nói lớn: “Này, tên anh là Bò Tót phải không? Đồ ăn ở Dịch Ký ngon lắm nhé, bữa trưa và bữa tối chúng tôi sẽ ăn cùng nhau, nếu mỗi ngày anh tự gọi món thì sẽ làm hại tôi và anh Dịch phải xuống bếp nấu cơm cho một mình anh, thế là không được đâu. Ăn chung đi, tính tiền riêng cũng phiền phức lắm, đừng dong dài nữa, đồng ý đi.”

Nghe vậy, Bò Tót đàng phải nuốt lời từ chối vào bụng, trong lòng thầm nghĩ vậy thì mình sẽ cố gắng hết sức làm nhiều việc hơn, tóm lại mình không thể chiếm lợi ích của nhà họ Dịch.

“Vâng.” Thế là anh ta đồng ý.

Dịch Gia Đống cười ha ha, vỗ vai Bò Tót rồi chỉ mấy món ăn Clara vừa nấu được đặt trên bàn: “Trước tiên nhờ cậu bưng đồ ăn lên bàn cho khách giúp chúng tôi đã nhé, đây là đồ ăn của bàn A Bưu ngoài cửa.”

“…” Bò Tót quay đầu nhìn ra ngoài cửa, A Bưu chẳng phải là Hồng côn của Viên Bang cũ… Bò Tót khẽ mím môi, không từ chối mà bưng tô phổi lợn hầm, vững vàng đi ra ngoài cửa.

Sau đó đặt tô phổi lợn hầm lên bàn của A Bưu trong ánh mắt kinh ngạc của họ.

Bình Luận (0)
Comment