Chương 1186: Án Mạng Mổ Bụng Ở Phố Thông Châu 2
Mà một vài vệt máu bắn khó có thể phân biệt, Diane cũng có thể thông qua phương pháp đánh dấu này để phân tích phụ trợ, cuối cùng phân tích và sử dụng chỉ đỏ thể hiện tình trạng máu bắn lúc xảy ra vụ án.
Sau khi cô ta xử lý xong rồi lùi ra sau mấy bước cùng các thám tử khác quan sát hiện trường, cũng không nhịn được kinh ngạc.
Hình ảnh trước mắt tựa như một bức tranh sơn dầu lập thể, dùng tình huống máu phun tung tóe để vẽ lại cảnh tượng nạn nhân bị tấn công.
“… Lúc ấy chắc hẳn hung thủ đứng ở đây giơ dao, anh ta cao hơn nạn nhân nửa cái đầu nên động tác sẽ là chém từ trên xuống. Lực công kích mạnh dẫn đến nạn nhân bị lảo đảo, động tác né tránh phối hợp với bước chân lảo đảo tạo thành dấu vết máu bị văng ra ở đây…” Gia Di suy luận theo đường chỉ đỏ và vết chân mà A Uy tái hiện hiện trường vụ án, chẳng mấy chốc đã chải chuốt thuận lợi quá trình hung thủ gây án như thế nào, nạn nhân bị ngã xuống như thế nào, sau đó hung thủ bị hoảng sợ nên chạy ra khỏi nhà kêu gào như thế nào…
Sau khi mọi người thăm dò xong xuôi chuẩn bị rời đi, Lưu Gia Minh cũng gọi điện thoại tới, hung thủ đã thừa nhận trong quá trình cãi nhau với vợ, hung thủ quá mức kích động, vốn chỉ định hù dọa vợ mà thôi, nhưng không biết trong lúc lôi kéo kiểu gì lại thật sự chém xuống. Anh ta vốn tưởng rằng mình chém không mạnh, nhưng khi người vợ ngã xuống với cái đầu đầy máu, anh ta thật sự cho rằng cô ấy đã chết rồi.
“… Anh ta sợ đến mức gào khóc trong phòng thẩm vấn, còn luôn miệng hỏi vợ anh ta sao rồi. Lưu Gia Minh bất đắc dĩ nói.
Tình huống cụ thể gần như nhất trí với kết luận thăm dò tại hiện trường.
Sau khi cúp điện thoại, Gia Di khen ngợi Diane một lần, Diane lại khen Gia Di đưa ra suy luận dựa theo thăm dò hiện trường mới gọi là phấn khích. Hai người cười khen ngợi nhau lại cảm ơn nhau rồi sánh vai ngồi vào xe cảnh sát, rời khỏi hiện trường.
Vụ án kết thúc ngay trong ngày xảy ra, may mà không thật sự có án mạng.
Sau khi làm bản báo cáo xong, một đám người nhanh chóng kết thúc công việc, nghênh đón cái nóng như đổ lửa cuối ngày của mùa hè, chạy về phía bữa tối hạnh phúc.
Sau bữa cơm, Gia Di cơm no rượu say về nhà, vừa vào thư phòng đã thấy một vật trang trí cỡ lớn ánh vàng rực rỡ được đặt trong một ô giá sách của mình.
Một chiếc tàu chở khách trang trí được làm bằng vàng ròng, dài bằng nửa cánh tay, tinh xảo đến mức ngay cả dây trên buồm tàu cũng được làm bằng chỉ vàng.
Thứ này rất nặng, phải nâng bằng hai tay. Lúc trước Dịch Gia Di mở vali da mà đại tiểu thư Chung Truyện Khiết tặng cho mình, thấy thứ này cũng kinh hãi vô cùng.
Anh Nhạc nói có lẽ ước tính giá trị của nó khoảng hơn hai trăm ngàn, Gia Di thích đến mức đôi mắt tỏa sáng.
Lúc ấy Chung Truyện Khiết còn đặt một tờ giấy nhỏ trong vali da, nói rằng nếu cô không thích thì hãy dùng chiếc tàu này đánh một bộ trang sức đeo trên đầu gì đó. Mang thứ này đến tiệm vàng lâu đời có thể đổi bất cứ sản phẩm nào có giá trị tương đương.
Gia Di mới không nỡ hòa tan nó làm thành trang sức khác, nó quả thực đẹp hết chỗ chê! Phải để đó làm đồ gia truyền như Ngọc Như Ý mà mẹ anh Nhạc tặng mới được!
Món quà của Chung đại tiểu thư thật sự quá quý trọng, chỉ riêng chiếc vali da dùng để đựng con tàu này cũng đã trị giá mấy ngàn đồng…
Gia Di vô cùng nghi ngờ con tàu vàng này không chỉ là món quà cảm ơn, mà còn có khả năng nhờ cậy Dịch Ký sau này chăm sóc cậu bạn trai Trần Bò Tót của cô ta nhiều hơn một chút.
Mấy tháng nay Bò Tót sống ở Dịch Ký rất tốt, bây giờ đã cùng Dịch Gia Tuấn và Dịch Gia Như tạo thành nhóm bạn thân ba người. Chung quy sau khi khai giảng, mỗi ngày anh ta sẽ đón hai đứa bé tan học. Nghe nói Bò Tót đã có fan girls trong trường Gia Như, cả ngày có rất nhiều học sinh đến lớp Dịch Gia Như hỏi thăm anh lớn mỗi ngày đến trường đón cô ta tan học là ai…
Dịch Ký chăm sóc anh ta rất bình thường, đơn giản là mọi người cùng nhau ăn uống chung sống hòa thuận mà thôi. Anh ta lại chăm sóc Gia Tuấn và Gia Như rất tốt, ban ngày ở Dịch Ký giúp đỡ cũng chăm chỉ cần cù. Dịch Gia Đống thường xuyên lải nhải mặc dù trông Bò Tót hơi dữ dằn, đôi khi nói chuyện cũng chảnh chảnh, không có nhiều kiên nhẫn, lúc nổi giận còn sẽ vung nắm đấm hù dọa người khác… nhưng thực chất lại là một người rất chu đáo dịu dàng.
Khiến cho “ân nhân” Gia Di này càng ngày càng cảm thấy cô nợ ân tình của Bò Tót, thường xuyên ngắm nhìn con tàu vàng, suy nghĩ mình nên báo đáp anh ta và Chung đại tiểu thư như thế nào, rất rối rắm.
…