Chương 1199: Sương Mù Dày Đặc 4
“Có khả năng là vậy, nhưng thoạt nhìn không giống lần đầu gây án.” Nhìn tình trạng thê thảm của thi thể, Hứa Quân Hào khó có thể phán đoán rõ ràng. Với kinh nghiệm làm bác sĩ pháp y của anh ta thì lần đầu tiên giết người, bình thường hung thủ sẽ tràn ngập sợ hãi kinh hoàng, tất nhiên sẽ phạm sai sót chồng chất, sẽ để lại rất nhiều dấu vết trên thi thể.
Nhưng hành vi của hung thủ này lại có vẻ rất logic, nếu chỉ xem thi thể thì sẽ cho rằng hung thủ không sợ hãi chút nào.
“Không để lại dấu chân, không để lại vân tay và hung khí, tạm thời không tìm được tế bào biểu bì da của hung thủ từ những chỗ như móng tay của thi thể vân vân… Hung thủ này có lẽ là một tên sát thủ giết người liên hoàn kinh nghiệm dày dặn, hoặc là một kẻ đáng sợ cực kỳ cẩn thận, thông minh, có tính quy hoạch và năng lực phản trinh sát.” Gia Di tiếp lời bác sĩ pháp y.
Hứa Quân Hào gật đầu, chỉ sợ là như vậy.
Mọi người lại hàn huyên với sir Hứa một lát rồi không tiếp tục quấy rầy Hứa Quân Hào tiến hành giải phẫu sâu hơn, bèn nói lời chào tạm biệt rồi rời đi.
Trên đường quay về văn phòng, các thám tử vốn còn thảo luận rôm rả trên đường đi giờ đây đều biến thành câm như hến, không nói được một câu nào.
Gia Di cầm sổ tay của mình đi ở cuối đội ngũ, vừa đi vừa suy nghĩ sâu xa.
Từ phản ứng của nạn nhân và hung thủ trong dòng chảy hình ảnh có thể thấy được, họ không quen biết nhau, nhưng chắc hẳn hung thủ đã quan sát người vô gia cư này từ lâu nên mới biểu hiện thái độ rất quen thuộc với sự tồn tại và trạng thái của người vô gia cư.
Từ hành vi của hung thủ có thể thấy, có lẽ hắn ta đã chuẩn bị dụng cụ và đồ dùng cần thiết, lên “kế hoạch giết hại” người vô gia cư này từ lâu.
Bất kể là thức ăn, gậy bóng chày hay dao găm, kể cả việc hung thủ tìm được người vô gia cư trong công viên phố Thông Châu một cách chính xác, đều có thể chứng minh điều này.
Vấn đề ở đây, hung thủ là ai?
Vì sao lại phải giết người vô gia cư này?
Dựa theo biểu hiện của hung thủ thì dường như không phải là muốn trả thù.
Rất có khả năng là trường hợp người lạ gây án mà các thám tử sợ hãi nhất.
Không tìm thấy hung khí.
Không có nhân chứng tại hiện trường.
Không nằm trong mạng lưới quan hệ của nạn nhân…
Rất nhiều vụ án không có lời giải đáp trong quá khứ bị gác lại chính vì điều đó. Tại thời đại không có camera theo dõi, những vụ án này gần như không thể giải quyết được.
Nhất là lần này hung thủ còn đội mũ và đeo khẩu trang, Gia Di không thấy được kiểu tóc và gương mặt của hắn ta, chỉ thấy ánh mắt và lông mày của hắn ta.
Càng suy nghĩ, cô càng thấy rõ sự thiếu sót khổng lồ trong vụ án lần này.
Gia Di hít sâu một hơi, cố gắng bỏ qua cảm xúc chán nản, tiếp tục đào móc linh cảm.
Vậy thì nếu mình suy nghĩ từ động cơ giết người thì sao?
Vì sao hung thủ lại muốn giết hại người vô gia cư? Hắn ta sẽ chiếm được thứ gì từ trên người người vô gia cư ấy?
Đôi mắt Gia Di sáng lên, nhanh chóng chạy về văn phòng rồi lục tung các thông tin mà các thám tử tổ B hỏi thăm được trong ngày hôm qua.
“Bản đồ!” Thấy bài báo đăng tin về sự kiện đầu độc giết hại mèo hoang và chó cưng, Gia Di quay đầu nhìn về phía Lương Thư Nhạc.
“Vâng!” Lương Thư Nhạc đáp lại một tiếng, vội vàng xoay người đi lấy bản đồ, mở ra rồi đưa cho Gia Di.
Gia Di nhổ nắp bút lông, lập tức vẽ hai hình tròn trên bản đồ.
Một chỗ là công viên giữa lòng đường từng xảy ra vụ án đầu độc chó cưng, ngay trên con đường về nhà của đám Gia Tuấn Gia Như, chỉ cần đi vòng một quãng đường ngắn là đến nơi, nằm trong khu vực từ Thâm Thủy Phụ đến gần Du Ma Địa, cách Dịch Ký không xa.
Công viên ven biển xảy ra vụ án đầu độc mèo hoang thì nằm ở phía tây đường Anh Đào, thuộc khu vực giáp ranh giữa Thâm Thủy Phụ và Du Ma Địa, cũng cách Dịch Ký không xa.
Gia Di vẽ một đường mũi tên nối liền giữa hai công viên, từ phải sang trái.
Sau đó lại khoanh tròn công viên phố Thông Châu phía bắc, từ công viên ven biển vẽ một mũi tên chỉ thẳng về phía công viên phố Thông Châu.
Ba hiện trường xảy ra hung án vừa lúc tạo thành một hình tam giác, khoanh vùng khu vực thuộc Thâm Thủy Phụ.
“Hung thủ hẳn là người sống ở Thâm Thủy Phụ, ba công viên cách nhau không xa, muốn biết được ba công viên này thường xuyên xuất hiện mèo hoang, chó cưng và người vô gia cư thì phải là người thường xuyên qua lại khu vực này.”