Chương 1226: Hoàng tử hạnh phúc cất cánh 2
Gia Di tránh nặng tìm nhẹ, thông qua câu nói ‘chúng tôi thăm dò được nhiều thông tin về hung thủ hơn thế thông qua tâm lý học tội phạm, không chỉ có những gì trên bảng trắng thôi đâu’, thành công di dời sự chú ý của mọi người.
Các thám tử nhao nhao cảm thán sự sâu xa khó hiểu của tâm lý học tội phạm, hoàn toàn quên mất truy vấn thông qua manh mối nào trong vụ án, chi tiết về hung thủ, ảnh nhòe của hung thủ vân vân… để suy luận được những gì viết trên bảng trắng.
Thấy mọi người chỉ lo chậc chậc lấy làm kỳ, lắc đầu cảm thán hoặc vội vàng ghi chép, không ai nghi ngờ tính đáng tin cậy của suy luận của mình, Gia Di thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tiếp tục viết lên bảng trắng để các thám tử đánh mất thời cơ tốt nhất nghi ngờ mấy vấn đề này, hạ thấp sự xung động và khuynh hướng nhắc lại vấn đề này một lần nữa của các thám tử.
[Chiều cao khoảng 1m72.]
Thấy dòng chữ này, Lương Thư Nhạc lập tức nở nụ cười.
Kết luận này, anh ta cũng biết. Lúc chú Cửu và chị Thập Nhất đi gặp nhiếp ảnh gia Triệu tiên sinh, chị Thập Nhất dựa theo vị trí chỗ đứng của hung thủ trong ảnh chụp kêu anh ta đứng ở đó, bày ra tư thế giống hung thủ, sau đó lại chạy lên nhà Triệu tiên sinh trên lầu, xuyên qua cửa sổ quan sát Lương Thư Nhạc.
Dựa theo những vật tham chiếu sẽ không thay đổi như nhà cửa, vách tường, cây cối vân vân… so sánh chiều cao giữa Lương Thư Nhạc và hung thủ.
Tính ra kết luận là hung thủ lùn hơn Lương Thư Nhạc một ngón tay dài, vậy thì khoảng chừng 1m72.
Lúc ấy Lương Thư Nhạc đã nghĩ rằng chị Thập Nhất nghĩ ra phương pháp này ngay tức thì thật thông minh, bây giờ lại không nhịn được khâm phục trí tuệ của chị Thập Nhất.
Khi đó anh ta đã lập tức viết con số chiều cao này vào sổ tay của mình, còn đánh dấu “Tào Xung cân voi” ở bên cạnh để âm thầm khen ngợi sự sắc bén của Dịch Gia Di.
Bây giờ anh ta mang theo nụ cười ngây ngô vừa thưởng thức vừa ngưỡng mộ, nhìn Dịch Gia Di đứng trước bảng trắng.
“Các yếu tố phân tích tội phạm không phù hợp với những gì được viết trên bảng trắng thì loại bỏ toàn bộ, gặp phản người nào phù hợp với hình tượng trên bảng trắng thì gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào, sàng lọc thông qua điện thoại trước rồi để tôi phán đoán xem có nên mang về sở cảnh sát để thực hiện thẩm vấn bước đầu hay không, OK?”
Gia Di đóng nắp bút, nói xong lại dùng bút lông gõ lên bảng trắng để thu hút sự chú ý của mọi người.
“Đã rõ, chị Thập Nhất!”
“OK madam!”
“Biết rồi, chị Thập Nhất.”
Mọi người lần lượt đứng dậy, mang theo sổ tay và tờ giấy đã ghi chép toàn bộ nội dung phân tích trên bảng trắng, lần lượt đứng dậy, dựa theo anh Nhạc chia nhóm, dưới sự hướng dẫn của cảnh sát trực đường dây nóng lần lượt xuất phát đi gặp những người đàn ông khả nghi bị tố cáo.
Lưu Gia Minh là người cuối cùng rời khỏi văn phòng. Khi đạp chân ra ngoài, cậu ta bỗng quay đầu lại nở nụ cười xán lạn, nói rất to:
“Chị Thập Nhất, cô rất sắc bén!”
Dứt lời, cậu ta chỉ vào xấp tài liệu đặt trên bàn Dịch Gia Di. Mọi người đều biết Dịch Gia Di có thể làm bản phân tích hung thủ một cách rõ ràng, phương hướng và logic đều rành mạch chỉ trong khoảng thời gian ngắn sau khi vụ án mạng thứ hai xảy ra, đều dựa vào mấy thứ này.
Các thám tử đều thấy rõ ràng, trong lòng càng thêm kính trọng.
Chung sống với nhau lâu như vậy, các thành viên đã biết rõ con đường trở thành thần thám của Dịch Gia Di cũng không dễ dàng gì, cô thật sự rất lợi hại.
Gia Di cười sáng sủa, hất cao cằm, giơ nắm đấm tay phải lên, cũng đáp lại bằng thiện ý:
“Anh Gia Minh cố lên, tranh thủ bắt được hung thủ!”
“Biết rồi, chị Thập Nhất.” Lưu Gia Minh cười ha ha rời khỏi văn phòng.
Gia Di vừa xoay người cầm tài liệu trên bàn thì nghe thấy tiếng ồn ào của mấy người Tam Phúc truyền đến từ trong hành lang:
“Lưu Gia Minh cậu giỏi nịnh thật đấy!”
“Sao miệng cậu ngọt vậy hả? Để tôi nếm thử xem có phải bôi mật không?”
“Á á á á… cứu tôi với…”
“Ha ha ha!”
“Chị Thập Nhất siêu giỏi!”
“Wonderful, madam Dịch!”
“…” Khóe miệng Gia Di đều sắp cong lên tận trời. Cô ôm xấp tài liệu, chỉ cảm thấy toàn bộ sự cố gắng của mình đều được tán thành, mọi sự trả giá đều có giá trị.
Phương Trấn Nhạc vừa trò chuyện với sir Quách của bộ phận quan hệ công chúng, xác định công việc phụ trợ dư luận và hướng dẫn tin tức đăng trên báo kế tiếp, vừa mở cửa ra thì thấy ánh sáng kẹo ngọt đang tỏa sáng lấp lánh trong văn phòng tổ B, quả thực sắp ngọt tận trong lòng.