Chương 1229: Tá túc bên ngoài 1
Gặp phải tên giang hồ ngang ngược muốn khống chế người khác bằng tính xấu, anh Nhạc sẽ ngang ngược hung ác hơn hắn.
Gặp phải tên giảo hoạt nói dối quen miệng, anh Nhạc sẽ cảnh giác chu toàn với hắn, ép ra chân tướng từ những lời nói dối.
Gặp phải kẻ trọng nghĩa khí nhưng nâng cao giẫm thấp, lập tức bày ra cái giá đồng thời thể hiện thái độ chân thành.
Gặp phải kẻ nhát gan sợ trước lo sau thì bày ra dáng vẻ trầm ổn đáng tin cậy, ít lời kiệm tiếng, cẩn thận đối mặt…
Trong quá trình này, Gia Di vừa ghi chép thái độ đối nhân xử thế của anh Nhạc vừa cảm nhận được để tìm kiếm manh mối và bằng chứng hữu ích thật sự, một người có thể trả giá sự cố gắng lớn đến mức nào.
Anh Nhạc là kiểu người chỉ cần sở cảnh sát cho phép thì có thể đi dép xỏ ngón, mặc quần đùi rộng thùng thình với áo ba lỗ đi làm. Thường xuyên ra ngoài công tác bị muỗi đốt đến mức cả người sưng lên, làm việc xong mới phát hiện lại quên bôi thuốc chống muỗi, thầm nghĩ bữa sau nhất định phải bôi, đến khi xoay người lại quên mất, làm cho trên người toàn là nốt đỏ sưng vù, gãi đến mức máu chảy đầm đìa, ngoài miệng sẽ phàn nàn liên tục, nhưng trong khung vẫn chẳng thèm để bụng tới mấy chuyện này.
Một nửa là người tiêu sái lôi thôi chẳng thèm để bụng tới bất cứ chuyện gì, đến khi xoay người lại trở thành một thám tử làm việc chu đáo không lộ chút sơ hở.
Một cảnh sát cứng đầu ngay cả nói chuyện với trưởng quan cũng không kiên nhẫn như anh, lại có thể thay đổi đủ mọi gương mặt khi đối mặt với người cung cấp thông tin. Đối phó một cách cẩn thận tỉ mỉ cỡ này chỉ để hoàn toàn nắm giữ đám người cung cấp thông tin, để không bị lừa gạt, tìm được tin tức hữu ích thực sự đối với vụ án.
Trong suốt mấy tiếng đồng hồ, Gia Di không ngừng theo anh Nhạc đi khắp hang cùng ngõ hẻm, thay đổi các quán ăn ven đường, quán bar và tiệm ăn, chạm trán với những kiểu người khác nhau.
Cô không ngừng quan sát người cung cấp thông tin được hỏi thăm, ghi lại cuộc đối thoại của họ, hơn nữa cũng ghi lại kỹ xảo đàm phán, thủ đoạn xã giao của anh Nhạc.
Đồng thời so sánh thái độ của anh Nhạc, phân tích đặc điểm của đám người cung cấp thông tin này, suy đoán họ nói câu nào là thật, câu nào là giả. Dựa theo môi trường sống của họ, so sánh thói quen của họ để tưởng tượng ra tính cách và tâm lý của họ, vừa luyện tập viết hồ sơ tội phạm, tích lũy hình tượng nhân vật, vừa học tập cách giao thiệp với con người phức tạp.
Trong suốt mấy tiếng, anh Nhạc ứng xử tự nhiên, Gia Di lại vừa mỏi mệt vừa tràn trề sung sướng như thể vừa suy luận suốt một ngày một đêm.
Sau khi gặp người cung cấp thông tin cuối cùng mà anh Nhạc cho rằng sẽ nghe ngóng được tin tức, Gia Di lật xem bản ghi chép thật dày của mình, trong lòng tràn ngập cảm giác thành tựu và dồi dào.
Cô nghĩ rằng, có lẽ mình thật sự rất thích công việc này, không thì tại sao lại cảm nhận được niềm vui lớn lao trong quá trình tìm hiểu sâu và học tập này?
Anh Nhạc tổng hợp manh mối mà mấy người cung cấp thông tin trước cung cấp. Khi đặt câu hỏi cho người cung cấp thông tin cuối cùng, bởi vì được trả nhiều tiền hơn nên cuối cùng, người cung cấp thông tin này đưa ra một tin tức rất chi tiết:
“Đó hẳn là một tên thám tử tư, tôi từng gặp anh ta trên phố Thông Nhai, hình như cửa hàng của anh ta được mở trong hẻm nhỏ gần đây… Ừm, hẳn là ở chỗ đường Nãi Lộ Thần, các anh có thể sang đó xem thử. Hồi trước A Hà của phố Bát Lan bắt được chồng mình ngoại tình hình như cũng đến đường Nãi Lộ Thần tìm thám tử tư, cũng nói là người nọ ăn mặc cứ như Sherlock Holmes vậy.”
Gia Di ghi nhớ tên con phố này, lại cùng anh Nhạc và người cung cấp thông tin ăn bữa khuya không biết thứ mấy tối nay.
Nhìn anh Nhạc trò chuyện với người cung cấp thông tin kia cứ như bạn bè thân thiết, Gia Di lặng lẽ đứng dậy tính tiền, nhân tiện xin chủ quán một chai sữa tươi, lại nhờ ông chủ dùng nước nóng làm ấm một chút.
Hương Giang đã bắt đầu vào mùa đông từ lâu, văn hóa chợ đêm của thành phố này mặc dù không sợ trời đông giá rét, nhưng so với cảnh tượng người chen người chúc náo nhiệt của các quán ăn ven đường trong những mùa khác, lúc này đã được xem là vắng vẻ.
Cả người anh Nhạc nóng lên vì uống rượu, áo khoác nỉ dài đã sớm vắt sau lưng một cách tùy ý, áo sơ mi cũng bị mở ba bốn cúc áo, lộ ra cần cổ, xương quai xanh và lồng ngực phẳng phiu bị men say nhuộm đỏ.