Chương 1234: Hai đứa cuồng công việc làm sao đây? 3
Gia Di nhẹ nhàng bĩu môi, sau đó lại liếm môi ở nơi anh không nhìn thấy.
Cô đã nhận được đáp án, không phải là cô một bên tình nguyện. Anh âm thầm khóa biển rộng trong lòng mình, dồn hết sức kìm nén, giam cầm, mới không khiến sóng biển mênh mông nghiền nát lý trí của anh.
Bởi vì nguyên nhân nào đó, anh vẫn kìm nén, vẫn mưu toan thu nạp con dã thú trong lồng ngực, không mạnh mẽ nhào về phía cô.
Cô nhẹ nhàng vươn tay khoác lên vai anh, chậm rãi ôm chầm. Cô ôm anh không mạnh mẽ như anh ôm cô, chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên, cơ bắp của anh đã căng thẳng như sắp lên chiến trường.
Cô tựa mặt vào hõm vai của anh, không dám nhìn mặt anh như con đà điểu, lại mang theo nụ cười mừng thầm, tưởng tượng dáng vẻ của anh Nhạc lúc này.
Đàn ông mạnh mẽ cũng là con người, trưởng quan lạnh lùng cũng sẽ rơi xuống hồ sâu dưới sự giày vò của dục vọng, xấu hổ vì phản ứng sinh lý, thậm chí muốn che khuất ánh mắt của cô, không cho cô thấy dáng vẻ chật vật của anh.
Anh vẫn muốn giữ hình tượng của mình, tôn nghiêm của mình trước mặt cô, không muốn mình bị đánh tơi bời, biến thành bùn não như một tên nhóc con chưa trải đời.
Gia Di không nhìn anh, nhưng cũng không thiện lương như vậy.
Cô nhắm mắt hưởng thụ nhịp tim mất kiểm soát như lúc đạp chân ga của hoàng tử hạnh phúc đến tối đa, cảm nhận được sự mê muội từ tận những lỗ chân lông, sau đó nhẹ giọng nói:
“Ovaltine rất ngon…”
Gia Di còn chưa uống Ovaltine mà anh pha cho cô, nhưng cũng đã được uống Ovaltine mà anh pha cho cô…
Phương Trấn Nhạc hiểu ý của cô.
Giọng cô hơi khàn, mềm nhũn lộ ra sự gợi cảm khôn kể. Gia Di lại nghe thấy tiếng anh nuốt nước bọt, cảm nhận được cánh tay ôm mình bỗng nhiên tăng thêm sức mạnh.
Cô lập tức vùi mặt vào hõm vai anh, không cho anh thấy vẻ mặt của mình, thỏa đáng che giấu nụ cười xấu xa càn rỡ của mình.
Công thành đoạt đất trên chiến trường của anh Nhạc, cô đã cắm lá cờ của mình trên nơi cao nhất.
…
…
Cuối cùng Gia Di vẫn được uống Ovaltine, hàng thật, dùng bột lúa mạch đựng trong bình tròn pha với nước nóng khuấy đều, một ly đồ uống ngọt ngào.
Bây giờ đã là nửa đêm, nhưng cô không buồn ngủ chút nào.
Cô bưng ly nước, trở về phòng khách trong lúc anh đi vệ sinh.
Cô còn đang thể nghiệm cảm giác đau đớn nhoi nhói trên đôi môi bị sưng, mãi đến khi đối mặt với tấm bảng trắng thật to trong phòng khách nhà anh Nhạc, ngẩng đầu đọc chữ viết trên bảng, cảm giác trên môi hoàn toàn biến mất, toàn bộ năng lượng đều trở về bộ não.
Trên bảng không có những thông tin ngổn ngang khác, chỉ viết mấy vụ án bằng từ khóa mấu chốt, đồng thời dùng mũi tên đánh dấu:
[Vụ án mèo hoang] [Vụ án chó cưng] [Vụ án người vô gia cư] [Vụ án Miêu Lợi Quần] ?
Mỗi một vụ án xảy ra theo thứ tự, viết một cách minh bạch như thế nào có thể thấy rõ quá trình trưởng thành của hung thủ.
Bên dưới là một chuỗi mũi tên khác:
[Đầu độc] [Đầu độc] [Đầu độc + đánh gậy + dao cắt] [Thuốc mê + trói chặt + dao cắt (lấy đi một bộ phận thân thể)] ?
Dòng này thể hiện thủ đoạn giết người được hoàn thiện và nâng cấp của hung thủ, trên cơ bản đều chuẩn bị rất đầy đủ, một phần thủ đoạn dùng để kiềm chế nạn nhân, một phần thủ đoạn dùng để tra tấn và giết chết nạn nhân.
Vừa thể hiện sự nâng cấp của các vụ án mạng một cách rõ rệt, đồng thời khi nhớ lại mỗi một vụ án cũng sẽ ý thức được thông tin mà hung thủ bại lộ cũng đang tăng lên, các cảnh sát thám tử cũng hiểu biết hắn ta sâu hơn.
Quá trình điều tra hung án, không phải bên tăng bên giảm, mà là ma cao một thước, đạo cao một trượng.
Gia Di lại nhìn xuống dưới hai hàng mũi tên logic, còn có một câu hỏi:
Người đàn ông hói đầu đội mũ màu cà phê, mặc áo gió kaki là ai?
Gia Di im lặng nhìn ba dòng chữ này, nhớ lại bảng logic mà mình viết trong văn phòng tổ B của sở cảnh sát, lập tức xem xét lại chính mình.
Học, học nữa, học mãi, lại tái phát tật xấu thời khắc quan sát học tập người khác.
Anh Nhạc rất có khả năng đã bày ra toàn bộ manh mối trên bảng trắng này trước tiên, sau đó xóa hết toàn bộ manh mối, tổng kết và sửa soạn lại chuỗi hành vi chủ chốt nhất của hung thủ.
Lại xem tuyến logic nhắm thẳng vào điểm chính này, không ngừng suy nghĩ manh mối và bằng chứng đã được ghi trong não bộ, bắt đầu động não.