Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1264 - Chương 1264 - Tung Lưới 2

Chương 1264 - Tung lưới 2
Chương 1264 - Tung lưới 2

Chương 1264: Tung lưới 2

Chẳng qua nghĩ đến chuyện thầy Diêu là một gã đàn ông tệ bạc, một tên ăn chơi thì cô bé lại cảm thấy lòng tràn đầy chính nghĩa, không còn do dự nữa mà đánh thật mạnh vào lòng bàn tay Diêu Thanh Điền.

Gậy cứng bị tróc sơn đánh lên bàn tay lập tức để lại một vệt đỏ. Lý Bảo Vân bày ra vẻ mặt nhíu mày nhe răng, cứ như thể cố gắng nhịn xuống mới có thể tiếp tục.

Nhưng cô bé ra tay lại không nể tình chút nào, đánh liên tục sáu phát, đều đánh đúng một vị trí.

Mặc dù lòng bàn tay Diêu Thanh Điền có kén dày cỡ nào thì phần giữa lòng bàn tay vẫn da thịt mịn màng, bị chỗ sắc bén đánh liên tục sáu cái cũng sẽ rách da, chảy ra một chút tơ máu.

Lý Bảo Vân vẫn còn ghi nhớ lời dặn của Trần tiểu thư, đừng lấy số lượng quá lớn, chỉ cần một lượng máu, tế bào da, nước bọt vân vân… đều được.

Cô bé cũng không tham lam, giả vờ nuốt nước miếng một cái, bày ra vẻ mặt sợ hãi rồi đưa chổi lông gà cho Diêu Thanh Điền, ánh mắt vẫn đánh giá sắc mặt của Diêu Thanh Điền.

Nếu như đã bày ra dáng vẻ thầy giáo nghiêm khắc gương mẫu thì cho dù đau đớn, cho dù muốn kêu cô bé đánh chỗ khác, Diêu Thanh Điền vẫn sợ rằng làm vậy sẽ khiến mình trông quá yếu ớt, tổn hại sự uy nghiêm của mình nên không tiện lên tiếng.

Sau khi tiếp nhận chổi lông gà, ông ta cố gắng kìm nén cơn phẫn nộ sinh ra vì đau đớn, không nổi giận ngay tại chỗ.

Ông ta bày ra vẻ mặt bình tĩnh, gác chổi lông gà một bên rồi mời Lý Bảo Vân ngồi vào bàn, sau đó không ngừng điều chỉnh cảm xúc, cố gắng kiên nhẫn bắt đầu giảng bài.

Giờ học vừa bắt đầu, Lý Bảo Vân nói mình rất khát nước nên chạy ra ngoài rót nước uống, nhân tiện cũng rót một ly cho Diêu Thanh Điền.

Trong mấy tiếng kế tiếp, Lý Bảo Vân cố gắng chú tâm nghe giảng bài, cẩn thận từng li từng tí, chỉ sợ mình bất cẩn phận sai lầm sẽ bị thầy Diêu vừa bị mình đánh bàn tay mượn cơ hội trả thù lại.

Ngày xưa cô bé cũng từng bị đánh bằng chổi lông gà không ít lần. Thầy Diêu thích dùng hình phạt trên thể xác một cách nghiêm khắc, cô bé đã lĩnh giáo rất nhiều lần.

Nếu hôm nay lại bị đánh thì chắc chắn thầy Diêu sẽ đánh rất mạnh, hơn nữa rất có khả năng dẫn đến vật dẫn DNA dính trên chổi lông gà bị thay thế.

Cuối cùng khi giờ học kết thúc, cô bé đã bảo vệ được bàn tay của mình. Lúc bình an tiễn bước thầy Diêu, cô bé thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài.

Cô bé hoàn toàn không hay biết rằng mình vừa đối mặt với một con dã thú như thế nào nên chỉ cảm thấy đắc chí, thậm chí là đắc ý nghĩ rằng, nói không chừng tương lai mình có thể làm đặc công!

Người đẹp sắc bén cực kỳ hiên ngang, cực kỳ lợi hại, gánh vác trọng trách của đất nước như phim nước ngoài!

Ôm ấp sự phấn khởi, sau bữa tối, cô bé dùng túi bóng đựng ly nước và chổi lông gà rồi cùng nhau đưa đến tận tay Trần Tiểu Mễ.

Hôm sau, tin tức truyền thông lại có hướng đi mới, dân chúng thành phố cứ như đang xem phim truyền hình dài tập, mỗi ngày đều chú ý đến tiến triển mới của vụ án.

Trong bài báo viết về án mạng liên hoàn, còn có hai bài viết ai điếu Joe, khiến rất nhiều phóng viên cảm thấy một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, khẩn trương sợ hãi khi nhớ lại chuyện này.

Ở một mức độ nào đó mà nói, cái chết của Joe đã cảnh báo những người có năng lực dẫn đường dư luận này. Chỉ trong vòng một đêm, những bài báo mang giọng điệu lấp lửng và những bài viết khác liên quan tới ác nhân đều hoàn toàn biến mất.

Tình cờ khiến phụ bản của [Nhật báo Cam Xanh] hôm trước đăng tin về một vụ thảm án trở thành bài báo duy nhất viết về vụ án còn chưa được phá giải, hung thủ đang lẩn trốn của [Nhật báo Cam Xanh] trong khoảng thời gian gần đây.

Đó là vụ án nhỏ đến mức thậm chí không thể lập hồ sơ vụ án, mặc dù bài báo đó thoạt nhìn có vẻ rất râu ria, rất dễ bị xem nhẹ, nhưng Dịch Gia Di và Nhiếp Uy Ngôn của Nhật báo Cam Xanh đã thảo luận với nhau, hơn nữa đã làm phân tích suy luận với các thám tử tổ B, mọi người nhất trí cho rằng chỉ có một con cá lọt lưới duy nhất này, chắc chắn Diêu Thanh Điền sẽ đọc được.

Vụ án ấy xảy ra tại khu vực Thạch Giáp Vĩ, một ngày trước trên tầng cao nhất của tòa nhà B, đứa con trai và con dâu bất hiếu đã cãi nhau một trận với mẹ chồng có triệu chứng của bệnh Alzheimer, đến ngày hôm sau các hàng xóm láng giềng không thấy mẹ chồng ra ngoài đi dạo vận động.

Bình thường con dâu hay kêu mẹ chống ra ngoài mua đồ ăn đồ dùng, thế mà trong khoảng thời gian này lại không phải như thế.

Bình Luận (0)
Comment