Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1296 - Chương 1296 - Thành Viên Mới Của Dịch Ký 3

Chương 1296 - Thành viên mới của Dịch Ký 3
Chương 1296 - Thành viên mới của Dịch Ký 3

Chương 1296: Thành viên mới của Dịch Ký 3

“Bây giờ danh vọng của cô ấy rất lớn, ai đi tuyển sinh cũng không có tác dụng bằng cô ấy.”

“Đã rõ, Sir Hoàng, tôi xử lý xong chuyện mấy ngày nay rồi sẽ đi lập kế hoạch.” Quách Vĩnh Diệu lập tức hứa hẹn: “Nhất định sẽ tổ chức tuyển sinh cho náo nhiệt đông đúc!”

Khi Gia Di trở về sở cảnh sát, Phương Trấn Nhạc cũng bận rộn xong công việc của mình.

Hai người chạm trán trong văn phòng, lại bắt đầu thu xếp công việc giấy tờ kết thúc vụ án này. Mấy bản báo cáo kia cái nào chưa có, cái nào có rồi, sửa soạn lại chuẩn bị đưa vào kho lưu trữ hồ sơ…

Còn phải biết báo cáo điều tra vụ án, rất nhiều thông tin chi tiết phải giao thiệp với các ban ngành hợp tác, vẫn bận rộn tối mày tối mặt.

Khi Gia Di rốt cuộc rảnh rỗi ngồi vào ghế văn phòng, quả thực muốn thở dài mấy phút để phát tiết sự mỏi mệt của mình.

Phương Trấn Nhạc từ bên ngoài trở về, còn mang đến một tin tức:

“Cảnh khuyển Thập Nhất sắp về hưu, bây giờ đang tìm người nhận nuôi.”

“A! Con chó cùng tên với em cực ngầu cực lợi hại, còn chịu đào móc với em!” Gia Di lập tức ngồi thẳng lưng, chỉ suy nghĩ mấy giây rồi cầm điện thoại cục gạch gọi điện thoại cho anh cả trưng cầu ý kiến.

Chú Cửu từ bên ngoài đi vào, lên tiếng:

“Chậc chậc, cảnh khuyển Thập Nhất cũng về hưu cùng lúc với tôi à? Nó cũng tính ngày lành giờ tốt, chuyên môn chọn thời điểm này à?”

Gia Di cúp điện thoại, đứng lên nói: “Anh Nhạc, em muốn nhận nuôi Thập Nhất!”

Anh cả đã đồng ý, nói có thể nuôi Thập Nhất trong sân nhỏ đằng sau Dịch Ký.

“Để anh gọi điện thoại đăng ký cho em.” Phương Trấn Nhạc xoay người đi gọi điện thoại.

Chú Cửu sờ cằm, quay đầu nhìn Dịch Gia Di, cười nói: “Hay là Dịch Ký cũng nhận nuôi tôi luôn nhé?”

Trước khi xuyên việt, từ hồi rất nhỏ Gia Di đã muốn nuôi một chú cún nhỏ, nhưng cha mẹ công việc bận rộn, không tin một đứa trẻ còn cần người khác chăm sóc như cô có thể chăm sóc cún con, thế nên cô chưa bao giờ thành công.

Đến bây giờ, không ngờ cô lại có thể sở hữu một con chó, hơn nữa còn là cảnh khuyển.

Trên đường tan tầm trở về Dịch Ký, chú chó Thập Nhất ngồi giữa dãy ghế sau, bên trái là Lương Thư Nhạc, bên phải là Gary ―― hai người cứ như hai tiểu lâu la bên cạnh Hao Thiên Khuyển.

Lúc chờ đèn đỏ, Gia Di quay đầu nhìn họ, không nhịn được bật cười.

“Chị Thập Nhất, cô nhận nuôi cảnh khuyển Thập Nhất, sau này lúc cả hai đều ở nhà thì chúng tôi biết gọi sao bây giờ?” Lưu Gia Minh ngồi trên ghế phụ cười hì hì hỏi.

“Người ta có tên tiếng Anh, các anh gọi nó là Eleven, nó cũng hiểu được.” Gia Di quay đầu nói.

Chú chó Thập Nhất nghe thấy tên tiếng Anh của mình, cho rằng Gia Di đang gọi nó nên lập tức dựng thẳng hai tai, ngồi thẳng người, đôi mắt sáng ngời nhìn cô, bắt đầu điên cuồng vẫy đuôi.

Chiếc đuôi dài như cánh quạt lắc lư khiến ghế da bị vỗ vang lên bộp bộp, Lương Thư Nhạc và Gary ngồi hai bên cạnh nó cũng bị liên lụy,

Gia Di vừa dắt Eleven vào Dịch Ký thì đã ngửi thấy mùi thịt dê thơm phức. Eleven phản ứng trực tiếp hơn cô, trực tiếp há miệng nước miếng chảy lõm bõm.

Anh Nhạc cũng tự lái xe lúc này đã ngồi trong Dịch Ký, chú Cửu vẫn đang ở trên đường. Quả nhiên anh Nhạc là bác tài xe bay, cô là xe bay số 2, chú Cửu hoàn toàn không dính dáng đến xe bay, người già rồi xem ra bắt đầu lái xe vững vàng.

Bước vào quán ăn, Gia Di đưa dây thừng cột Eleven cho Gia Tuấn ngơ ngẩn đi tới: “Thành viên mới Eleven của nhà mình, các em làm quen với nó một chút. Nó ngoan lắm, không cắn người đâu, em có thể vuốt ve nó, cho nó ăn, bồi dưỡng tình cảm với nó.”

“…” Gia Tuấn thay đổi dáng vẻ hoạt bát thành thục của ngày xưa, lúng túng nhận lấy dây cột, cúi đầu nhìn Eleven như thể vẫn đang mờ mịt không biết đây là giống loài gì.

Gia Di cười vỗ đầu Gia Tuấn, sau đó quay sang chiêu đãi Tra tiên sinh muốn phỏng vấn mình. Hai người trò chuyện mấy câu, hẹn một ngày làm phỏng vấn rồi mới đứng dậy đi vào nhà bếp.

Chào hỏi với anh cả, Tôn Tân và Clara, Gia Di lại ra cửa sau tìm Gia Tuấn và Eleven, thấy tiểu thiếu niên đang ngồi trước mặt Eleven, ngơ ngác đối diện với cảnh khuyển.

Eleven cũng không đoán được thiếu niên nhân loại trước mắt định làm gì, dù sao nó rất am hiểu ngồi yên, ngồi mấy tiếng đồng hồ cũng không lắc lư một chút, thế là nó bày ra khí thế của cảnh khuyển, bắt đầu giằng co với Gia Tuấn.

Bình Luận (0)
Comment