Chương 1298: Tình yêu của chàng trai Đậu Hũ 2
Vừa nuốt đồ ăn vào, lỗ mũi của cô cũng nhếch lên, chỉ cảm thấy lỗ chân lông cả người như đang cùng cô hét lên.
Múc một muỗng canh thịt dê tưới lên cơm, trộn lên một chút, không cần trộn quá đều, vậy thì lúc mới ăn có thể nếm được vị mềm mại ngọt ngào nguyên chất của cơm, lại có thể nếm vị tươi mới của nước canh, còn có thể nếm vị ngọt mặn tươi mới mà nước canh bọc quanh hạt cơm…
Thật sự là cả cảm giác lẫn vị giác đều phong phú đến cực hạn.
Dịch Gia Di cô đúng là tiểu thiên tài thưởng thức mỹ thực.
Hưởng thụ một lát, cuối cùng cô thở dài ngẩng đầu, trong lúc lơ đãng quay sang nhìn anh Nhạc ngồi bên trái.
Lúc này cô mới phát hiện, trên đường đến đây anh Nhạc thế mà còn nhân tiện cắt tóc luôn!
Khoan đã!
Anh ấy vốn là người đến Dịch Ký nhanh nhất, nếu trừ thời gian cắt tóc thì… rốt cuộc anh ấy lái xe nhanh cỡ nào???
Dùng ca khúc chủ đề của [Chucker và Beta] âm thầm hát một câu ‘anh Nhạc lái xe bay ~’ trong lòng, cô mới quan sát tỉ mỉ kiểu tóc mới của anh Nhạc.
Mái tóc ngắn dài hơn một ngón tay thường xuyên rối bù có vẻ hoang dại giờ được cắt thành tóc ngắn dài nửa ngón tay so le bông xù.
Không có tóc mái che khuất trán, mày kiếm và mắt dài sắc bén hoàn toàn bộc lộ, lại phối hợp với tóc mai dài được cắt gọn như đao tước cùng với sự lưu loát của cả mái tóc, tính công kính trên người Phương Trấn Nhạc lại nâng cao một tầng, cả người càng đậm mùi đàn ông.
Thiếu một chút lười biếng, hoàn toàn bị thay thế bởi sự hoang dại. Anh tiện tay vuốt tóc ngắn bên thái dương ra đằng sau, lộ ra mép tóc góc cạnh xinh đẹp.
Thật là đẹp.
Có lẽ là vì lúc đánh giá kiểu tóc mới của anh, cô nhìn anh quá lâu, vành tai của Phương Trấn Nhạc hơi đỏ lên khó có thể phát hiện, mặc dù ánh mắt không giao thoa với Gia Di nhưng lại hơi lóe lên, dường như tiết lộ một chút bất an.
Tính công kính nam tính mãnh liệt, phối hợp với ánh mắt né tránh yếu ớt hoàn toàn không phù hợp với khí chất của anh, bỗng nhiên đánh trúng trái tim Gia Di.
Cô nhớ lại nụ hôn rất nhiều ngày trước, ánh mắt anh Nhạc như có như không dõi theo mình sau này, cùng với vẻ lưỡng lự trong mắt anh, bỗng nhiên khiến Gia Di chú ý hơn hẳn.
Mặc dù cô từng xem rất nhiều phim tình cảm, nhưng vẫn không biết nên yêu đương như thế nào.
Đối với mối quan hệ của họ, cô cũng rất mù mịt.
Cô có thể cảm nhận được sức hút mãnh liệt giữa hai người, cảm giác một khi tới gần, chỉ cần không có việc công thì không khí sẽ lập tức nóng lên, cùng sự ăn ý và quan tâm không tầm thường, đều khiến người ta không thể xem nhẹ.
Nhưng dường như họ vẫn chưa hoàn toàn đặt chân vào thế giới của người kia, cửa sổ giấy giữa họ như đã bị đâm rách, cũng như chưa có.
Cô gãi đầu, thu hồi tầm mắt, cảm thấy tình yêu cũng như vụ án, tràn ngập những điều khó hiểu chưa biết.
Đúng lúc này, Tôn Tân bưng một đĩa thịt bò xào lên bàn. Phương Trấn Nhạc dứt khoát gọi cậu ta cũng ngồi vào bàn, mọi người cùng nhau dùng bữa.
Thấy đồ ăn của mình đã nấu xong, chàng trai Đậu Hũ bèn lau tay, kéo một chiếc ghế dựa ngồi bên cạnh chú Cửu.
Bộ phim điện ảnh mà cậu ta đang tham gia đóng phim là [Siêu linh thần thám], lấy nguyên hình từ Dịch Gia Di. Phim đã được quay một khoảng thời gian, gần đây sắp đóng máy, thế nên lúc này Tôn Tân không bận rộn cho lắm.
Trong quá trình quay phim, đoàn làm phim thường xuyên qua lại với đội cảnh sát để lấy tài liệu, trong đó người cung cấp chi tiết nhiều nhất cho cốt truyện không ai hơn chú Cửu.
Cũng trong quá trình hợp tác, Tôn Tân và chú Cửu càng ngày càng quen thuộc với nhau. Sau khi ngồi xuống, cậu chúc mừng chú Cửu lập công trước rồi mới nhận đôi đũa mà chú Cửu đưa cho mình, bắt đầu ăn cơm.
“Chàng trai Đậu Hũ là nam chính của bộ phim này phải không?” Phương Trấn Nhạc cố gắng dời sự chú ý nên chủ động bắt chuyện với Tôn Tân.
“Đúng vậy, may mắn ập đến.” Tôn Tân hơi ngượng ngùng nói: “Nhưng vì đây là phim nữ chính nên thực ra tôi cũng được coi là vai phụ.”
“Làm vai phụ cho sao nữ đang nổi tiếng cũng rất vinh quang mà.” Chú Cửu sắc mặt hồng hào nói.
“Nói cũng đúng.” Tôn Tân gãi mặt.
Lúc này, Tiểu Hoàng vịn lên ghế Gia Tuấn xin ăn. Phương Trấn Nhạc lại nói: “Mới đó đã từ nuôi một con biến thành nuôi một gia đình à?”