Chương 1305: Thật nhiều phúc lợi giá lâm 2
Dịch Gia Di chính là kỳ tích hiếm hoi suốt mấy chục năm qua của đội cảnh sát, vừa gia nhập đội cảnh sát hơn 2 năm, chẳng những lần lượt phá được những vụ án ly kỳ, lập vô số công lao mà còn trở thành nhân vật của đội cảnh sát chiếm được nhiều thiện cảm của người dân nhất, nhân khí còn cao hơn cả minh tinh, quả thực trực tiếp lướt qua linh vật của đội cảnh sát, trở thành cảnh sát tốt điển hình của đội cảnh sát.
“Tôi… tôi muốn thảo luận với anh Nhạc.” Gia Di ngẫm nghĩ. Bây giờ cô nhận nhiều văn thư như thế này mà lại nói với Sir Hoàng rằng thực ra mình đã từ chối ông trùm, chẳng phải là rất xấu hổ hay sao?
Cho nên cô vẫn quyết định nói chuyện này với anh Nhạc rồi lại trả lời cảnh ti Hoàng.
Sir Hoàng đành phải thả cô ra về trước.
Gia Di rời khỏi văn phòng, đi vào thang lầu vắng người, lập tức nhảy cẫng lên. Cô ngẩng đầu, giơ cao công văn trong tay, âm thầm hò hét.
Sau đó cô chạy thẳng đến tổ trọng án, nhanh chóng gõ cửa. Khi nghe thấy giọng anh Nhạc vang lên, cô lập tức đẩy cửa xông vào, chia sẻ niềm vui của mình cho anh Nhạc.
Phương Trấn Nhạc cầm công văn xem một lát, cười nói: “Không cần sốt ruột trả lời, tạm thời kéo dài Sir Hoàng hai ngày xem thử có ép được nhiều phúc lợi hơn không.”
“Làm vậy có phải là rất xấu xa không?” Gia Di đỏ mặt, vui vẻ ngại ngùng.
“Hồi trước bộ phận quan hệ công chúng sai khiến em đâu có khách sáo. Lúc làm việc dãi nắng dầm mưa, núi đao biển lửa, đám trưởng quan kia không có khách khí đâu.” Phương Trấn Nhạc cười xua tay, ý bảo cô không thành vấn đề.
Gia Di lập tức gấp mấy tờ công văn cẩn thận, cất vào túi trước ngực, thỉnh thoảng lại vuốt ve như trân trọng bảo bối nào đó.
Kết quả là suốt một ngày, đám Lưu Gia Minh còn tưởng rằng Dịch Gia Di bị nổi sởi trước ngực.
Nếu không phải ngứa thì chị Thập Nhất cứ sờ ngực suốt làm gì?
Còn cười trộm mãi nữa chứ, thật sự kỳ lạ…
…
Một ngày nay, các thiếu niên chuẩn bị thi vào trường cảnh sát vì khát khao Dịch Gia Di, những đứa trẻ cho rằng tổ trưởng Dịch là nữ chiến thần không đam mê vật chất, quả thực đau thương đến mức muốn khóc…
Có phải tín ngưỡng của mình sắp bị chủ nghĩa tư bản ăn mòn rồi không?
Madam Dịch, đừng bị tiền tài làm mụ đầu, đừng làm ngôi sao nổi tiếng, hu hu hu…
Hôm sau, Dịch Gia Di lại lên trang đầu, các tờ báo lớn lại bắt đầu xoáy sâu vào đề tài [Dịch Gia Di sẽ lựa chọn con đường nào?].
[Ánh sáng Hương Giang, hoa rơi nhà ai] trở thành chủ đề của rất nhiều báo chí.
Thậm chí còn có chương trình chuyên môn mời những người như Thái Lam tiên sinh, dựa vào chuyện này thăng cấp thành thảo luận về việc lựa chọn nghề nghiệp, cùng quan điểm về sự nghiệp của thanh niên đương đại…
Sau khi đọc báo, Sir Hoàng càng lo âu hơn.
Vừa đến đội cảnh sát, ông ta lập tức gọi những người như chị Nhân, Khưu Tố San, Phương Trấn Nhạc, chú Cửu vân vân… có quan hệ tốt với Gia Di, nhờ họ cùng nhau làm thuyết khách giữ chân tổ trưởng Dịch.
Suốt nửa ngày, Gia Di đã trải qua rất nhiều đồng nghiệp ‘hết lòng khuyên nhủ’, cuối cùng sau khi thảo luận với anh Nhạc, cô sửa sang lại quần áo, gõ vang cửa văn phòng Sir Hoàng. Khi đối phương tươi cười nhiệt tình tiếp đón mình, cô trịnh trọng bày tỏ mình cực kỳ thích nghề cảnh sát, sẽ kiên định giữ vững cương vị của mình, không tùy ý rời bỏ cương vị.
Nhìn Dịch Gia Di, Sir Hoàng cảm động đến mức đôi mắt đỏ hoe.
Ông đứng dậy, vươn hai tay nắm thật chặt tay Gia Di, gật đầu thật mạnh, ánh mắt vui mừng.
“Tốt lắm! Tốt lắm!” Sau đó lại phê duyệt một khoản tiền thưởng 120 ngàn đô la Hồng Kông dành cho chuyên gia phá án ‘án mạng liên hoàn của Diêu Thanh Điền’ cho Dịch Gia Di, cảnh ti Hoàng hít một hơi thật sâu.
Lo âu tan biến, ông lại là một ông già hạnh phúc.
“Cô định trở về tổ B à?” Trước khi Dịch Gia Di chuẩn bị rời đi, Sir Hoàng hỏi.
“Đúng vậy, thưa Sir.”
“Vừa hay tôi cũng định đến văn phòng các cô đây. Chúng ta cùng đi.” Cảnh ti Hoàng đứng dậy, cầm một chiếc hộp.
Khi bước vào văn phòng tổ B, Sir Hoàng lập tức thấy Lâm Vượng Cửu đang thắp nhang trước tượng Quan Công.
Ông cười chờ Lâm Vượng Cửu thắp nhang xong rồi mới gật đầu chào hỏi.
Kế tiếp, cảnh ti Hoàng lấy tờ công văn đã phê duyệt cho chú Cửu về hưu, trong đó còn bao gồm giấy chứng nhận bìa đỏ chúc mừng Lâm Vượng Cửu đã hoàn thành nhiệm vụ của đội cảnh sát một cách xuất sắc, quang vinh về hưu.