Chương 1306: Thật nhiều phúc lợi giá lâm 3
Cùng với một tấm huy chương lấp lánh, tinh xảo đến chói mắt ―― Huy chương vinh dự của cảnh sát Hồng Kông (PMSM)!
Lúc gần về hưu, chú Cửu rốt cuộc lập công lớn vì nổ súng hạ gục Diêu Thanh Điền, nhận mệnh lệnh giải cứu con tin trong lúc nguy cấp, đeo huy chương đại biểu cho vinh dự của cảnh sát.
Cảnh ti Hoàng giơ cao huy chương, đích thân đeo cho chú Cửu.
Lưu Gia Minh lập tức đứng dậy vỗ tay bôm bốp, tất cả thám tử tổ B đều rời khỏi chỗ ngồi của mình, đi đến vây quanh chú Cửu.
Phương Trấn Nhạc đẩy cửa văn phòng của mình, cũng tựa lưng bên cửa, hai tay đút vào túi quần, mỉm cười nhìn cảnh tượng này.
Chú Cửu nâng huy chương đeo trước ngực lên nhìn chằm chằm mấy giây rồi không kìm nén được ngẩng đầu lên trời, mới làm cho nước mắt chảy ngược vào trong, không đến mức khóc lóc vượt qua ngày cuối cùng làm việc trong sở cảnh sát.
“Chú Cửu, tối nay chúng ta mở tiệc về hưu đi! Chú có nguyện vọng gì?” Gia Di chắp tay trước ngực, đưa ra đề nghị.
“Chú nói đi, nguyện vọng nào bọn tôi cũng sẽ thực hiện giúp chú.” Phương Trấn Nhạc khí phách tận trời.
Ánh mắt chú Cửu dần dần ngừng ướt át, nụ cười lại lần nữa hiện lên.
Ông nhìn Gia Di rồi lại nhìn mọi người, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Phương Trấn Nhạc, nói bằng giọng không chút khách khí:
“Tôi muốn Sir Phương mặc trang phục ông già Noel chiêu đãi chúng tôi tiệc thịt nướng BBQ ở nhà cậu!”
“…” Mặt Phương Trấn Nhạc xanh lè: “BBQ thì được, nhưng trang phục ông già Noel thì không.”
Chú Cửu nhướn mày, nhún vai xòe tay. Hôm nay là ngày lễ Giáng sinh mà, sao không có ông già Noel cho được?
“Gọi điện cho anh Dịch, buổi tối cùng đến nhà tôi ăn BBQ.” Phương Trấn Nhạc ra lệnh cho Lương Thư Nhạc, sau đó hỏi Sir Hoàng: “Hôm nay không có việc gì nên chúng tôi tan tầm sớm, không thành vấn đề chứ, Sir?”
“OK.” Cảnh ti Hoàng cười vỗ vai chú Cửu, lại nói mấy câu rồi mới chào tạm biệt mọi người.
Sir Hoàng vừa rời đi, văn phòng tổ B lập tức bùng nổ tiếng thét chói tai.
Lương Thư Nhạc gọi điện thoại xong, mọi người lập tức lên đường.
Anh Nhạc lái một chuyến xe chở đầy người về nhà chuẩn bị trước, Gia Di và chú Cửu lái xe đi đón đám người Dịch Gia Đống đã chuẩn bị sẵn sàng.
Khi đến biệt thự trên núi của anh Nhạc, BBQ đã chuẩn bị sẵn sàng, than lửa được nung đỏ au, chỉ còn chờ rau thịt mà nhóm Gia Di mua bày lên giá nướng.
“Anh Nhạc đâu?” Gia Di nhìn trái nhìn phải không thấy người, lập tức hỏi anh Tam Phúc cùng anh Nhạc về nhà.
Cô vừa đặt câu hỏi thì một người bước ra từ biệt thự, lúc mới nhìn chỉ thấy nguyên cây đỏ, trông rất cát lợi.
Nhưng nhìn kỹ lại mới phát hiện là anh Nhạc mặc trang phục ông già Noel, đội mũ Noel.
Vẻ mặt của anh rất gượng gạo ngượng nghịu, còn có một chút bất mãn không vui.
Nhưng anh vẫn thỏa mãn nguyện vọng của chú Cửu, thật sự trở thành ông già Noel đêm nay.
…
Không phải ngày nào mọi người cũng có lợn sữa quay để ăn. Hiếm khi mới được một ngày lành, cả thành phố đều đang ăn táo, cầu mong sự bình yên trong ngày lễ Giáng sinh, sân nhà Phương Trấn Nhạc lại khói bay nghi ngút, cả đám người vây quanh lò nướng ăn BBQ.
Món lợn sữa quay được đặt trong nhà hàng nổi tiếng ở Trung Hoàn rốt cuộc được đưa đến nơi, ngay cả giá nướng có trục quay lẫn đồ dùng được nhà hàng chuẩn bị sẵn cũng được đặt lên sàn nhà lát đá. Lưu Gia Minh và Gia Tuấn kích động chạy đến quay giá nướng, cười tươi cứ như nhặt được tiền, cũng không biết vì sao lại vui vẻ đến thế.
Khưu Tố San nghe nói hôm nay có buổi party chúc mừng chú Cửu về hưu, bởi vì tăng ca nên không thể đến dự, còn đặt một rương táo nhờ người khác mang đến biệt thự.
Lương Thư Nhạc và A Hương cùng nhau rửa táo trong nhà bếp rất lớn, vừa rửa vừa không nhịn được tán gẫu với nhau:
“Không biết khi nào tôi mới được sống trong biệt thự to như này.”
“Anh thương lượng với sir Phương một chút, kêu anh ấy cho anh ngủ nhờ một đêm là được.” A Hương ngây thơ nói.
“Thế lỡ như tôi ngủ một đêm xong còn muốn ngủ đêm nữa thì sao?” Lương Thư Nhạc buồn rầu.
“Ha ha…” A Hương bị chọc cười: “Thế thì anh đành phải gả cho sir Phương thôi.”
“… Tôi thì rất sẵn lòng, chỉ sợ anh Nhạc không chịu.” Lương Thư Nhạc cũng buồn cười.
Bên cạnh giá nướng lợn sữa, chẳng những bọn trẻ con vây quanh chảy nước miếng mà ngay cả Eleven và Tiểu Hoàng được mang đến đây cũng vẫy đuôi ngồi bên cạnh, cứ như đang chờ nhân loại nướng xong phục vụ chúng ăn uống.