Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1313 - Chương 1313 - Hoảng Loạn Vứt Xác Ngày Lễ Giáng Sinh 4

Chương 1313 - Hoảng loạn vứt xác ngày lễ Giáng sinh 4
Chương 1313 - Hoảng loạn vứt xác ngày lễ Giáng sinh 4

Chương 1313: Hoảng loạn vứt xác ngày lễ Giáng sinh 4

“Trách nhiệm của tôi.” Trần Quang Diệu xoay người dẫn nhóm A Uy tiếp tục thăm dò hiện trường ra chung quanh.

Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di cùng nhau tiến về phía mảnh xác. Kiều Trị đang đứng bên cạnh Hứa Quân Hào liếc thấy Dịch Gia Di đến gần thì lập tức lùi về sau một bước, nhường chỗ cho Dịch Gia Di, sau đó chủ động đưa chiếc khẩu trang duy nhất cho Dịch Gia Di.

Sau khi Dịch Gia Di đeo khẩu trang ngồi xuống bên cạnh Hứa Quân Hào, Kiều Trị mới cẩn thận đến gần cô một chút, thong thả ngồi xuống.

Tam Phúc vừa lấy lời khai của những người đứng gần dây cảnh báo đang đi về phía Dịch Gia Di, thấy động tác của Kiều Trị thì không nhịn được bĩu môi: chắc hẳn tên này là fan hâm mộ, đừng nói là mượn danh nghĩa thám tử CID để đến đây đu idol nữ thần thám Tây Cửu Long đấy nhé.

Nghĩ vậy, Tam Phúc đi đến bên cạnh mấy người, chọn một vị trí càng tốt đứng sau lưng Dịch Gia Di.

Chẳng những đứng gần Dịch Gia Di hơn Kiều Trị mà còn nhân tiện giúp Dịch Gia Di chắn gió và ống kính máy ảnh bên ngoài.

Hừ! Nếu như muốn so sánh sự tri kỷ thì Kiều Trị còn thua xa lắm!

“Mảnh này là khúc xương từ khuỷu tay đến ngón tay bên cánh tay trái, hung thủ chặt đứt ngón tay có vân tay của nạn nhân, dỡ bỏ cả cánh tay.”

“Nhìn từ khung xương thì bước đầu phán đoán mảnh xác này thuộc về đàn ông trưởng thành.”

“… Từ những đặc điểm như tình trạng máu đông để phán đoán thì túi xác đã bị vứt ở đây khoảng mấy tiếng đồng hồ, rất có khả năng hung thủ vứt xác từ đêm qua…”

“Mảnh da có xăm hình hoa hồng này hẳn là thuộc về cánh tay, tạm thời không thể xác nhận được là tay trái hay tay phải…”

Hứa Quân Hào lấy từng mảnh xác ra khỏi túi, bỏ vào hộp đựng xác chuyên dụng.

Đối với việc vận chuyển mảnh xác nhỏ, dùng loại hộp giữ nhiệt có thể điều chỉnh nhiệt độ thấp như thế này sẽ tiện lợi hơn là hộp gỗ hoặc túi đựng xác bình thường rất nhiều.

“Chặt đứt ngón tay có vân tay, lại không biết che giấu hình xăm có thể chứng minh thân phận của nạn nhân…” Phương Trấn Nhạc ngồi bên cạnh Dịch Gia Di nói: “Hình xăm hoa hồng đen, hình như là biểu tượng của một số băng nhóm. Để lát nữa hỏi thăm Bò Tót từng đi theo ông trùm Chung Đại Chí xem cậu ta có biết hình xăm này không…”

Gia Di vừa nghe thấy một đoạn này, còn chưa kịp ghi chép thì đã bị kéo vào dòng chảy hình ảnh.

Hoàn toàn không phát hiện Tam Phúc và Kiều Trị đang âm thầm so bì với nhau.

Bởi vì thi thể không được hoàn chỉnh, nhưng vẫn được coi là “mới mẻ” nên Gia Di thấy rất nhiều đoạn ngắn, mặc dù không hoàn thiện nhưng cũng rõ ràng thấy được một chút tin tức…

Người phụ nữ hoảng loạn ngồi bên thi thể che mặt khóc…

Trực tiếp xách thớt đặt trên sàn nhà, quỳ trên mặt đất dùng dao phay chặt xác…

Bỗng pháo hoa nổ tung ngoài cửa sổ, thoáng chốc chiếu sáng cả căn phòng, thiết bị kim loại ngoài cửa sổ và kết cấu kiến trúc gạch ngói nào đó bên ngoài cửa sổ cách đó không xa trở nên rõ ràng, ngay cả căn phòng cũng được chiếu sáng, khiến hung thủ sợ đến mức ngã ngồi dưới đất, ngẩn ra mấy giây rồi lại bắt đầu buồn khổ khóc lóc…

Mới chặt được mấy khúc, hung thủ đã chịu không nổi tự ôm chính mình gào khóc, sau đó chạy vào nhà vệ sinh tìm túi đựng…

Đựng mảnh xác xong, hung thủ cột túi lung tung, nhưng cột mãi mà không được, hung thủ như sắp khóc…

Lúc nhặt túi xách vứt trên mặt đất, rất nhiều đồ vật ở bên trong bị lăn ra ngoài, cô ta bối rối nhét hộ chiếu và son môi vào túi, vừa lau nước mắt…

Hung thủ thông minh lau vết máu trên người, lúc chuẩn bị ra ngoài lại phát hiện quên mang theo mảnh xác, vội vàng quay về xách chiếc túi màu đen lên, đến khi ra ngoài khóa cửa lại bỗng nhiên giật mình, hung thủ lại lần nữa nằm trên cửa đau khổ khóc lóc: “Chìa khóa đâu… không có chìa khóa thì tôi nên trở về tiếp tục xử lý như thế nào… hu hu… không nên say rượu ra ngoài đùa giỡn…”

Gia Di nhanh chóng rút ra thông tin từ nhiều đoạn ngắn thoáng hiện lên, sau đó đứng dậy, Hứa Quân Hào đã bỏ túi nilon màu đen chứa mảnh xác vào túi đựng vật chứng.

“Hẹn gặp lại ở sở cảnh sát.” Dứt lời, sir Hứa gật đầu với Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di, sau đó xoay người mang theo mảnh xác và trợ lý nhanh chóng xuyên qua đám đông, chạy về phía xe cảnh sát.

Gia Di quay đầu nhìn chung quanh, phát hiện đội cảnh khuyển đã đến, nhưng đoán chừng cũng sẽ không có thu hoạch gì…

Bình Luận (0)
Comment