Chương 1320: Không lạy Quan Công không được 1
Hai cảnh sát tuần tra lại kiểm tra từng tầng một bên trên, xác nhận chỉ có vết máu kéo dài trong tầng 9, xác nhận vấn đề chính là hộ gia đình đơn vị A tầng 9.
“Cũng không biết có phải là vay nặng lãi bị người ta tạt sơn đỏ hay không nữa.” Cảnh sát vóc dáng cao lại lải nhải.
“Ngửi mùi tanh hôi, hẳn là không phải sơn đỏ.” Dứt lời, cảnh sát lùn gõ cửa, nhưng bên trong không có ai đáp lại.
Đúng lúc này, người sống trong đơn vị B và C đều mở cửa. Bà thím phòng B thấy cảnh sát thì lập tức hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy a sir? Có phải có người chết trong phòng A không?”
“Các bà có quen người sống trong phòng A không? Mấy người sống ở đây? Tên là gì? Có biết không?” Cảnh sát cao lập tức lấy sổ tay ra bắt đầu thăm hỏi.
“Ban đầu hình như là hai người, sau này cãi nhau một trận rồi biến thành một người. Bây giờ chắc chỉ có một người đàn ông sống ở đó thôi, trông hung dữ lắm, tên là gì thì tôi không biết. Mỗi lần chúng tôi gặp nhau cũng không dám chào hỏi một tiếng.” Bà chủ gia đình sống trong phòng C trả lời rõ ràng trật tự.
“Lần gần đây nhất các bà thấy người sống trong phòng A là lúc nào?” Cảnh sát cao hỏi tiếp.
“Hình như là hôm trước thì phải. Tôi thấy buổi chiều cậu ta mới ra ngoài.” Bà thím trả lời.
“Đúng vậy, hình như hôm qua không thấy cậu ta đâu. Tối hôm trước là ngày lễ Giáng sinh mà, hình như nghe tiếng cậu ta dẫn gái về nhà, sau đó chúng tôi đi ngủ luôn. Hình như hôm qua nhà họ vẫn không có động tĩnh gì.” Bà chủ gia đình trả lời.
Sau khi tìm hiểu thông tin cơ bản, cảnh sát tuần tra tiếp tục gõ cửa.
Bên trong vẫn không hề trả lời, lại xem dấu tay dính máu trên cửa, mọi người kìm lòng không đậu bắt đầu suy nghĩ miên man.
Sau khi báo cáo với sở cảnh sát bằng đường dây nội bộ, cuối cùng các cảnh sát tuần tra cũng nhận được sự cho phép của trưởng quan. Mấy phút sau, thợ mở khóa đến nơi, vừa phàn nàn công việc tà môn đáng sợ này ông ta hoàn toàn không muốn làm chút nào, vừa yêu cầu cảnh sát phải cho bao lì xì trừ tà, không thì lỗ to.
Hai cảnh sát tuần tra khoanh tay trước ngực đứng bên cạnh, không đáp lại ông ta.
Cạch một tiếng, cánh cửa sắt bên ngoài được mở ra. Mấy phút sau lại cạch một tiếng, cửa trong rốt cuộc cũng mở ra.
Thợ mở khóa vội vàng lùi về đằng sau, vừa sợ mình giẫm trúng máu trên mặt đất cũng sợ chạm vào máu trên cánh cửa, vẻ mặt tràn đầy ghét bỏ.
Ban đầu mọi người còn suy nghĩ sau khi mở cửa có lẽ sẽ không thấy bất cứ thứ gì.
Ví dụ như người sống trong phòng A căn bản là không có trong nhà, nói không chừng ngày lễ Giáng sinh đã ra ngoài chơi bời với người khác đến giờ vẫn chưa về.
Có lẽ kẻ giội máu là kẻ thù hoặc chủ nợ, nói không chừng khách trọ này vốn dĩ là dân đòi nợ vân vân…
Nhưng khi cảnh sát cao thò đầu nhìn thoáng qua, sắc mặt anh ta lập tức trầm xuống.
Anh ta quay đầu tránh ra một bước, sau khi thám tử lùn cũng thấy tình huống trong nhà, hai người nhanh chóng nhìn nhau rồi đuổi thợ mở khóa đi, mời hàng xóm quay về nhà mình, sau đó cảnh sát lùn nhanh chóng xuống lầu, ngăn cản đám phóng viên muốn vượt qua dây cảnh báo để vào bên trong xem xét tình hình một cách nghiêm túc hơn nhiều. Còn cảnh sát cao thì khẩn cấp báo cáo bằng đường dây nội bộ, phát hiện thi thể trong phòng A tầng 9 tòa nhà số 4 Thúy Ngọc Uyển.
Nơi này thuộc khu Quỳ Dũng, do tổ trọng án khu phía nam Tân Giới phụ trách. Nhưng nơi phát hiện thi thể cách địa điểm của vụ án phân thây vứt xác được phân phối cho tổ trọng án Tây Cửu Long rất gần nên trưởng quan dứt khoát giao vụ án này cho tổ trọng án Tây Cửu Long luôn một thể.
Các thám tử tổ B vừa đến văn phòng thì nhận được điện thoại, lập tức khởi hành, hộ tống đồng nghiệp bộ phận giám định và bộ phận pháp y cùng nhau lái xe chạy đến Thúy Ngọc Uyển.
Sau khi trò chuyện với cảnh sát tuần tra vóc dáng cao trong xe cảnh sát, biết thi thể bị mất cánh tay trái, nhóm Phương Trấn Nhạc trên cơ bản đã phán đoán thi thể này chính là người chết trong vụ án phân thây vứt xác.
Gia Di im lặng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với phán đoán của anh Nhạc.
“Ừm ừm, hẳn là vậy.” Cô nghiêm trang nói, cứ như cũng giống mọi người, không ngờ hôm nay lại có tiến triển mới, phát hiện thi thể. Thậm chí cô còn bày ra dáng vẻ buồn ngủ lúc mới thức dậy buổi sáng, lười biếng vươn vai một cách giả dối.