Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1323 - Chương 1323 - Không Lạy Quan Công Không Được 4

Chương 1323 - Không lạy Quan Công không được 4
Chương 1323 - Không lạy Quan Công không được 4

Chương 1323: Không lạy Quan Công không được 4

Gia Di miêu tả chi tiết hầu như toàn bộ hành vi của hung thủ sau khi vào phòng, cuối cùng đi đến chỗ cửa, bày ra động tác rời đi.

Khi cô quay đầu nhìn về phía Trần Quang Diệu, hỏi: “Anh Đại Quang Minh còn cần bổ sung hoặc sửa lại điểm nào không?”, Trần Quang Diệu mới hoàn hồn.

Trần Quang Diệu bất giác vỗ tay, chậc lưỡi nói: “Phấn khích! Còn chi tiết hơn cả suy nghĩ của tôi!”

“OK, vậy thì lát nữa Lương Thư Nhạc viết báo cáo tái hiện hung án theo những gì tôi vừa nói.” Gia Di dặn dò Lương Thư Nhạc rồi nói với anh Đại Quang Minh và Phương Trấn Nhạc:

“Chúng ta rời đi trước, để lại cảnh sát tuần tra ở đây cùng anh Đại Quang Minh tiếp tục thăm dò kỹ hơn, được không?”

“OK.” Trần Quang Diệu gật đầu, Gia Di xoay người rời đi.

“Chị Thập Nhất của các anh thật sắc bén.” Trần Quang Diệu liếc nhìn Phương Trấn Nhạc, thèm thuồng nói: “Khi nào điều động madam Dịch đến bộ phận giám định đi.”

“Anh cứ mơ mộng hão huyền đi.” Phương Trấn Nhạc cười vỗ vai Trần Quang Diệu, sau đó xoay người đuổi theo Dịch Gia Di.

Mọi người đi thang máy xuống tầng một, các thám tử đi thu thập lời khai, thăm hỏi chung quanh, gọi điện thoại tra hỏi hộp đêm Medusa đều tụ tập một chỗ.

“Bây giờ vẫn còn sớm, chiều tối hộp đêm Medusa mới mở cửa.” Tam Phúc vừa đuổi theo Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di vừa báo cáo.

“Vậy thì đi thẳng tới chỗ ông chủ của hộp đêm Medusa.” Gia Di quyết đoán nói. Cô không muốn chờ thêm một phút đồng hồ nào nữa, huống chi là chờ đến chiều tối.

Tam Phúc sửng sốt một chút, xem đồng hồ, mới 10 giờ 30, người làm việc ở hộp đêm bây giờ còn đang ngủ say sưa ấy chứ. Anh ta quay đầu nhìn Phương Trấn Nhạc, đã thấy sir Phương không chút do dự nói:

“Go!”

Đoàn người xuyên qua cánh phóng viên vây quanh đặt câu hỏi, bên tai không ngừng nghe thấy tiếng thảo luận nhiệt liệt của đám láng giềng:

“… Tôi thật sự thấy ma! Bay ra từ chỗ này này, cứ thế bay sang bên kia…”

“Tà môn ghê lắm, đêm qua tôi cũng nghe thấy âm thanh là lạ, nhưng tôi quá buồn ngủ nên mới không ra ngoài. May mà không mở cửa xem, lỡ đối mặt với con ma thì không biết tôi còn sống được hay không…”

“Cô phóng viên ơi, chuyện là thế này, người kia chết biến thành ma đấy, ai chịu chậm rãi bị thối rữa chứ? Chắc chắn phải nghĩ cách để người ta thấy mình. Cô không xem mấy bộ phim ma quỷ kinh dị hả? Rất nhiều hồn ma gây sự là vì họ bị phơi xác nơi hoang dã không chết tử tế được. Đám đạo sĩ rồi thiên sư, cả nam nữ chính gì gì đó, chỉ cần tìm được thi thể chôn cất đàng hoàng, lại trả thù bắt hung thủ giúp người ta, sau đó siêu độ một chút thì kết cục sẽ hoàn mỹ ngay… Con ma này cũng hiền, không giết người lung tung mà chỉ vẩy tí máu, không phải là oán linh đâu…”

Kiều Trị không nhịn được quay đầu nhìn mấy người kia, không ngờ trong số đó còn có rất nhiều người trẻ tuổi.

Anh ta khẽ nhíu mày, lại lia mắt nhìn máu động vật trên mặt đất, bỗng một luồng gió lạnh ùa vào cổ áo khiến anh ta rùng mình, vội chạy đến bên cạnh Dịch Gia Di.

Không việc gì phải kiêng kỵ! Không việc gì phải kiêng kỵ…

Ô tô chạy lên đường quốc lộ, trên thùng xe vẫn dán áp phích của Dịch Gia Di. Một số trung tâm thương mại, trạm giao thông công cộng lại có áp phích mới:

[Siêu linh thần thám]

Nữ cảnh sát bắt giữ hung thủ, cực kỳ sắc bén!

Người và ma hợp tác, phá giải vụ án chưa giải quyết!

Vô cùng phấn kích, chờ bạn đến xem!

Áp phích điện ảnh vừa ra lò được dán khắp thành phố chỉ trong một đêm. Chỉ cần ngẩng đầu hoặc liếc nhìn cũng sẽ thấy.

Nữ cảnh sát sắc bén cầm súng chĩa vào ống kính, một con ma nữ bôi phấn xám xẹt, đôi mắt đỏ ngầu, môi trắng bệch đứng sau lưng cô ấy, vừa u oán vừa hung ác, cùng nhìn vào ống kính…

Kiều Trị lại nghĩ đến lời đồn đãi mà mình nghe thấy ở hiện trường hung án hôm nay, bỗng nhiên thấy ê răng.

Buổi sáng sau khi hỏi được ký túc xá, số điện thoại, số lượng của mấy tên tay sai làm việc trong đêm Giáng sinh hôm đó, một đám người chạy về sở cảnh sát phân tích manh mối.

Mọi người bận rộn suốt cả buổi sáng đồng loạt chạy về phía nhà vệ sinh, chỉ có một mình Kiều Trị về văn phòng.

Anh ta kìm nén nỗi buồn, lặng lẽ đi đến trước tượng Quan Công, hơi mím môi, cuối cùng vẫn nghiêm túc lạy ba lạy trước Quan Nhị Gia.

Sau khi xác định buổi chiều sẽ đi thăm toàn bộ nhân viên làm việc trong hộp đêm Medusa vào đêm Giáng sinh, cả đám người tổ B đều chạy đến Dịch Ký.

Bình Luận (0)
Comment