Chương 1324: Phá án kịp thời [Kết thúc án mạng ngày lễ Giáng sinh] 1
Mọi người đều rất đói bụng nên tốc độ đi đường tăng lên gấp đôi.
Vừa đến quán ăn đã thấy rất nhiều hộp quà có lớn có nhỏ đặt trên chiếc bàn trước cửa.
“Anh cả, anh mua quà tặng ngày lễ hả? Hay là Dịch Ký chuẩn bị tổ chức sự kiện gì?” Gia Di hỏi Dịch Gia Đống đằng sau cửa thủy tinh.
Bức tường giữa Dịch Ký và cửa hàng mà Tôn Tân mới mua đã được đả thông, công nhân đang trang hoàng khẩn cấp ở bên đó, chẳng lẽ là vì Dịch Ký khuếch trương diện tích nên chuẩn bị bán quà giảm giá?
“Không phải, đều là quà tặng của người lạ, từ sáng tới giờ người ta ùa đến tặng quà cho em đấy.” Dịch Gia Đống lau tay rồi đi vòng ra sau bếp.
“Tặng em?” Gia Di gọi thành viên tổ B ngồi vào bàn, sau đó quay đầu lại, nghi hoặc chỉ vào mũi mình.
“Đúng thế, hình như là có rất nhiều người mở ván cược ngầm, có người mong em phá án trong ba ngày, có người mong em chờ đến ngày thứ năm mới phá án, có người nhờ em nhất định phải kéo dài thời gian một chút, chờ đến nửa tháng rồi hẵng phá án…” Dịch Gia Đống gãi đầu nói.
Gia Di: “…” Sao còn có chuyện như vậy nữa???
Phương Trấn Nhạc quan sát đồ vật bày trên bàn, sau đó lại xem hai anh em đưa mắt nhìn nhau, trực tiếp lấy điện thoại cục gạch ra gọi cho đội phòng chống cờ bạc:
“A lô? Thanh tra Phương Trấn Nhạc của tổ trọng án B đây, tôi phát hiện một số ván cược ngầm…”
Người chơi cờ bạc chẳng những không thể hối lộ được tổ trưởng Dịch mà ngược lại sắp bị dọn dẹp hang ổ…
Đúng là gà béo chúc tết chồn, chuột béo chơi với mèo… Thật sự không nên chút nào!
…
Phương Trấn Nhạc, Gia Di và Tam Phúc chia làm ba đường, hai nhóm người lần lượt đến địa điểm cư trú của nhân viên hộp đêm Medusa, một nhóm khác trở về sở cảnh sát theo dõi đơn báo cáo của bộ phận giám định và bộ phận pháp y.
Gia Di dẫn theo Lương Thư Nhạc, Kiều Trị vừa rời khỏi thang máy thì nghe thấy ca khúc của Quách Phú Thành được phát ra từ âm hưởng bằng volume lớn nhất:
“Tình yêu dành cho em mãi mãi không hết, anh có thể yêu mỗi ngày mỗi tháng mỗi năm đến mãi mãi, so we love love love tonight…”
Bởi vì tiếng nhạc quá lớn nên Kiều Trị gõ cửa cả buổi, gõ đến mức đỏ cả tay mới có người mở cửa.
“Chuyện gì thế?” Gã thanh niên mở cửa ngậm thuốc lá, một tay chống khung cửa, vẻ mặt rất khó chịu.
“Cảnh sát phá án, phối hợp trả lời mấy câu hỏi của chúng tôi.” Kiều Trị lùi về sau một bước, nhíu mày nói.
Gã ngậm thuốc lá nhìn về phía Kiều Trị và mấy cảnh sát đứng sau lưng anh ta, lúc này mới quay đầu lại gọi người trong phòng: “Muốn chết hả? Nói nhỏ chút!”
Âm lượng được vặn nhỏ, gã thanh niên mới nói với người trong phòng: “Cảnh sát kiểm tra phòng, mặc quần áo vào cho tao, thứ kia nhét hết vào quần đi.”
Gã vừa cười không đứng đắn vừa mở cửa mời cảnh sát vào nhà.
“Chuyện gì vậy a sir? Tìm ai trong số chúng tôi thế?” Gã ngậm điếu thuốc vừa đi vào nhà vừa quay đầu hỏi.
Họ sống trong ký túc xá do hộp đêm Medusa cung cấp, mấy người sống chung một phòng, trên dưới sofa đều có người nằm ngủ, cũng không biết là ai phạm tội khiến cớm đến nhà.
“Mời Tóc Đỏ ra đây.” Kiều Trị vào phòng trước tiên, nhìn trái nhìn phải không thấy có nguy hiểm gì rồi mới nhường đường mời Gia Di và Lương Thư Nhạc vào phòng.
Kiều Trị vừa cất lười thì có người lớn tiếng kêu to từ phòng sau:
“A sir nào tìm Huy Tóc Đỏ tôi đấy? Người đến Medusa chơi ấy, đều là lương dân hạng nhất, nào có chuyện gì cần hỏi… Ủa? Madam Dịch hả?”
Tên tóc đỏ cà lơ phất phơ bước ra từ trong phòng thò tay chống khung cửa, nửa câu đầu còn lười biếng có lệ, bỗng nhiên thấy Dịch Gia Di đứng trong căn phòng chật hẹp bẩn thỉu thì ánh mắt sáng lên, giọng điệu thay đổi một trăm tám mươi độ, cười hì hì nghênh đón:
“Ngọn gió nào thổi người nổi tiếng đến ổ chó của chúng tôi thế này? Madam Dịch có chuyện gì muốn hỏi? Ôi chao chỗ này bừa bộn quá thể, tụi bay nhìn gì mà nhìn? Dọn dẹp một chút đi!”
Người trước mặt này chính là nữ siêu nhân một súng bắn chết vua cướp, dám giơ súng trước mặt hai ông trùm băng đảng đấy nhé, bây giờ ai chẳng biết madam Dịch oai phong nhất.
Tóc Đỏ xoay người chỉ huy đám tay sai làm việc tối mày tối mặt, chẳng mấy chốc đã dọn dẹp xong sofa và bàn trà trong phòng khách. Mặc dù vẫn còn hơi bẩn, nhưng đã sạch sẽ hơn ban đầu rất nhiều.