Chương 1330: Chạy ra rạp chiếu phim 3
Không biết là ai quay đầu nhìn lại, tinh mắt nhận ra Dịch Gia Di. Người này chẳng những tinh mắt mà còn rất lớn tiếng:
“Madam Dịch! Tổ trưởng Dịch! Thần thám Dịch!”
Anh ta hô to, còn chỉ về phía Dịch Gia Di.
Thế là tất cả mọi người chưa ra ngoài, mới ra ngoài đều nhìn về đằng sau.
Trùng hợp lúc này Gia Di ngẩng đầu lên, ánh đèn chiếu lên mặt cô lộ rõ gương mặt xinh đẹp không son phấn.
“A a a a!”
“Madam Dịch!”
“Tổ trưởng Dịch thật sắc bén! Có thể chụp ảnh chung không?”
“Ký tên cho tôi được không…”
Vừa xem phim xong nên cảm xúc đang kích động khó bình phục nhất, tất cả mọi người vừa hưng phấn vừa nhiệt tình. Họ không ra ngoài mà quay ngược lại chen về phía Dịch Gia Di.
Trong chớp mắt, đám đông còn xếp hàng theo thứ tự đều chen chúc thành một đoàn, nhốn nháo ồn ào, tôi giẫm anh một cái, anh mắng tôi một tiếng.
Ngay cả Tam Phúc đi đằng trước hô to “Đừng chen lấn!” cũng không có tác dụng.
Phương Trấn Nhạc phản ứng nhanh nhất, lập tức giữ chặt tay Gia Di, xoay người chạy từ cửa sau.
Nhân viên quản lý đứng gác ở cửa sau hướng dẫn khán giả rời đi bằng cửa trước thấy phòng chiếu phim đều nổ tung thì đã sớm choáng váng, bây giờ thấy Phương Trấn Nhạc chạy về phía mình, uy thế kinh người ra lệnh cho mình mở cửa, anh ta không hề do dự mà lập tức xoay người mở cửa.
Phương Trấn Nhạc che chở Gia Di ra ngoài, sau đó quay đầu ra lệnh: “Khóa cửa!”
“Yes, sir!” Người gác cửa đáp lại theo phản xạ, sau đó vội vàng đóng cửa chốt khóa.
Thế là tiếng la hét ầm ĩ đều bị nhốt trong phòng. Phương Trấn Nhạc kéo Gia Di chạy xuống lầu thật nhanh, không rảnh bận tâm tới người khác, trực tiếp chạy ra ngoài rạp chiếu phim, xuyên qua vô số đám đông đang thảo luận cốt truyện hăng say sau khi xem phim.
Mãi đến khi chạy qua mấy con phố, hai người mới giảm tốc độ.
Cao ốc ở Vượng Giác cao chọc trời, ánh đèn neon chiếu từ tầng dưới cùng lên tầng cao nhất, cứ như ngọn đèn ấy sáng từ dưới đất lên tận khung trời.
Gia Di há miệng thở hổn hển một lát rồi quay đầu đối diện với Phương Trấn Nhạc, hai người đều buồn cười, không nhịn được cười phá lên.
Họ vẫn nắm tay không buông ra, xuyên qua đám đông đi trên đường phố, giống hệt một cặp tình nhân bình thường ―― ngọt ngào, hạnh phúc, cảnh xuân đầy mặt.
Trên đường, Phương Trấn Nhạc mua một cây kẹo kéo phượng hoàng cho Gia Di. Cô ăn đến mức vụn đường dính lên khóe miệng, không ngừng dùng lưỡi liếm láp mà không thể liếm sạch hết vụn đường.
Đi ngang qua một con hẻm nhỏ tối tăm, Phương Trấn Nhạc kéo cô nấp vào bóng tối trong hẻm nhỏ.
Vụn đường mà Gia Di chưa liếm sạch, cuối cùng đều vào miệng Phương Trấn Nhạc.
Hương vị ngọt ngào, không thể kháng cự, không thể kiềm chế.
…
Ban đêm, trong phòng nữ sinh của nhà họ Dịch, cho dù đã tắt đèn vẫn có bạn nhỏ phấn khởi líu ríu:
“Chị, em vui quá, mọi người đều thảo luận về bộ phim, thảo luận về chị, em rất hãnh hiện!”
“Lúc bọn em rời khỏi rạp chiếu phim thì gặp các đồng nghiệp cùng sở cảnh sát với chị, chị ấy kéo tay anh cả hàn huyên cả buổi, khăng khăng đòi giới thiệu bạn trai cho chị!”
“Chàng trai Đậu Hũ cũng thật lợi hại, em thấy rất nhiều bạn nữ vây quanh standee của anh ấy trước cửa rạp chiếu phim. Các bạn ấy đều rất thích chàng trai Đậu Hũ, còn khen anh ấy đẹp trai hơn Hoa Tử.”
“Em cũng rất muốn lớn lên thật nhanh, em có rất nhiều chuyện muốn làm, cũng muốn giỏi giang như chị với anh Tôn Tân…”
Cô bé phấn khởi lải nhải cả buổi, bỗng cúi đầu nhìn chị gái ở giường dưới, hào hứng hỏi:
“Chị ơi, trường bọn em mới thịnh hành một loại bói toán, chị có muốn thử không?”
“Bói toán gì?” Mấy hôm trước Gia Di vừa học cách bói toán bằng bài poker với Gia Như, kết quả tính ra năm nay cô sẽ phát tài to, trúng giải thưởng lớn, không biết có tính là lần này sir Hoàng tăng lương phát tiền thưởng cho cô hay không.
Nếu có thể phát tài nhiều hơn thì càng tốt.
“Là chơi mạt chược á. Quân sách đại biểu cho sức khỏe, quân văn đại biểu cho tình yêu, quân vạn cũng dễ hiểu lắm, đại biểu cho tiền bạc.” Gia Như phấn khởi trèo xuống giường, lôi một đống đồ từ trong góc phòng.
“Sao em mang hết bài mạt chược trong nhà vào đây?” Gia Di không nhịn được ngồi dậy.
Gia Như bật công tắc đèn: “Em tính thử một chút, nói là vận sức khỏe của em rất tốt, nhưng em không sờ được bài tình yêu… Chị, em thử một lần cho chị nhé.”
Gia Di dụi mắt, đành phải xào bài rồi sờ bài dưới sự hướng dẫn của Gia Như.
“Wow! Chị sờ được hắc quỷ bát đồng, wow, đào hoa của chị nở từng đóa, vận tình yêu bùng nổ nhé.” Gia Như lập tức vỗ tay, đây là quân bài mà cô bé muốn nhất.