Chương 1332: Người lưu lạc nơi chân trời 2
Ông trời không phụ ma có lòng, thật sự có những hộ gia đình như Lỗi béo thấy hồn ma của anh ta, hơn nữa dấu tay dính máu mà anh ta để lại gần như làm kinh động toàn bộ Thúy Ngọc Uyển.
Sau khi mọi người báo cảnh sát, thi thể của anh ta lập tức được phát hiện, thế mới giúp đỡ cảnh sát nhanh chóng phá án trong vòng hai ngày ―― phải biết rằng đối với vụ án mà hung thủ không nằm trong mạng lưới xã giao của người chết, người chết lại âm thầm chết trong căn phòng nhỏ sống một mình không bạn bè hay biết này, muốn điều tra phá án là điều cực kỳ khó khăn. Cho dù mấy tháng sau tiết trời ấm lại, mùi thối bay ra khỏi phòng, bị hàng xóm phát hiện báo cảnh sát thì đến lúc đó nói không chừng hung thủ và bằng chứng đều đã biến mất từ lâu rồi!
Thế nên may mà hồn ma nghĩ mọi cách cầu cứu!
[Oan hồn đột tử, hiện thân cầu cứu, cấp tốc phá án, hai ngày tróc nã!] – Tiêu đề bài báo như vậy hoàn toàn hùa theo nội dung của bộ phim [Siêu linh thần thám] được công chiếu hôm ấy.
Rất nhiều báo chí đều cảm thán rằng hiện thực còn ly kỳ hơn cả phim ảnh! Hồn ma của người chết phối hợp với cảnh sát tham gia vào quá trình phá án hoàn toàn xảy ra trong đời thực!
Điện ảnh là thật! Tuyệt đối được cải biên từ sự kiện có thật!
Thật sự có hồn ma giúp đỡ cảnh sát phá án đấy, cho nên những kẻ muốn làm chuyện trái với pháp luật hay coi chừng, người đang làm ma đang nhìn đấy nhé.
Không cần nhà sản xuất [Siêu linh thần thám] chi một khoản tiền lớn để quảng cáo tuyên truyền, tin tức về vụ án kết hợp với bài bình luận của nhà phê bình điện ảnh và phản hồi tích cực của khán giả còn mạnh mẽ hơn bất cứ bài tuyên truyền nào.
Ngày thứ hai, ngày thứ ba sau khi bộ phim công chiếu, tỷ lệ khán giả tại rạp còn cao hơn cả ngày đầu tiên, càng bùng nổ!
Một khi mọi người đã bắt đầu truyền miệng cho nhau, bộ phim này dần dần trở thành phim hot nhất mà hầu như ai cũng từng xem một lần vào dịp cuối năm, ai ai cũng nói về nó.
Một ngày trước tết dương lịch, một cảnh sát tuần tra lính mới lần đầu tiên đi tuần trên đường, thời tiết sau khi nhiệt độ giảm mạnh cực kỳ lạnh giá, hơi thở cũng thấp thoáng biến thành sương trắng.
Cảnh sát trẻ tuổi vừa xoa tay vừa làm ghi chép trên địa điểm quan sát cố định, lúc quay người thì bắt gặp hai thiếu nữ.
Các cô gái nở nụ cười ngại ngùng, nhưng vẫn dũng cảm nhét một bó hoa nhỏ vào lòng anh cảnh sát, để lại một câu “cố lên” rồi cười khanh khách chạy đi trước ánh mắt ngơ ngẩn kinh ngạc của chàng cảnh sát trẻ tuổi.
Đây là lời cảm ơn của bọn trẻ nhiệt tình đối với sứ mệnh giữ gìn trật tự an ninh của cảnh sát. Thiện ý của họ sưởi ấm mùa đông năm nay, đồng thời sưởi ấm ước mơ sự nghiệp của anh cảnh sát trẻ. Anh ôm bó hoa, không nhịn được nghĩ rằng: cảnh sát đúng là người hạnh phúc nhất trên thế gian này.
Xuyên qua đường phố ngoằn ngoèo, trên góc đường Trung Hoàn, một ông cảnh sát già đứng tránh gió sau một tấm standee bên ngõ nhỏ, nhẹ nhàng đấm lên đầu gối đau nhức của mình, bỗng một ly trà nóng hổi bốc hơi đắng đưa đến trước mặt ông ấy.
“Trà gừng nóng mới nấu đấy.” Là một bà cụ ở cửa hàng bên cạnh, thấy ông ấy đứng ở đây tránh gió thì chuyên môn tặng một ly trà: “Chú có muốn vào cửa hàng bán đồ uống lạnh cho ấm không?”
“Cảm ơn bà, không cần đâu.” Ông cảnh sát nhận lấy ly trà nóng, ngửa đầu uống một ngụm lớn dưới ánh mắt nóng bỏng của đối phương, bị đắng đến mức gương mặt nhăn nhúm, nhưng vẫn giơ ngón cái lên:
“Trà ngon giải nhiệt!”
“Ha ha ha.” Bà cụ bị chọc cười: “Trời lạnh thì cứ đến đây mà uống, chiêu đãi miễn phí.”
“Cảm ơn cảm ơn.” Ông cảnh sát lại uống một ngụm, gương mặt nhăn nhúm dần dần giãn ra, sau đó dứt khoát bước vào gió lạnh. Thân thể ấm áp thì không sợ khí lạnh gì nữa, gió lạnh cũng không sợ hãi, ngay cả đầu gối cũng không đau nhức.
Cuối năm nay, người dân và cảnh sát Hương Giang chung sống hài hòa chưa từng thấy.
Ngay cả ông cảnh sát lớn tuổi nhất sở cảnh sát thường xuyên phàn nàn dân chúng thích gây khó dễ cho cảnh sát cũng được sưởi ấm trái tim. Những người đã giao tiếp với những tên tội phạm ác ôn vô số năm này lại lần nữa cảm nhận được ý nghĩa của nghề cảnh sát, tìm lại sơ tâm mà rất nhiều năm trước mình thi vào trường cảnh sát, tìm lại cảm giác sứ mệnh, sự nhiệt tình và sức sống của mình.