Chương 1344: Hai vụ án 4
“…” Sau khi vây quanh thi thể mấy vòng, Trần Quang Diệu chậc lưỡi thán phục: “Đúng là không dính líu với nhau chút nào.”
Anh chỉ vào chân người chết nữ: “Những thứ như bụi bặm, sợi bông, tóc rụng… đều là những thứ sẽ đạp trúng trong nhà, thậm chí không có sỏi đá, rất có khả năng là một đôi dép đi trong nhà.”
Tiếp đó, anh lại chỉ vào đế giày của người chết nam: “Dính dầu nhớt, sỏi vụn, nước bùn không biết ở đâu, vụn lá vân vân… tất cả đều là những thứ sẽ đạp trúng khi ở bên ngoài… Hoàn cảnh lúc còn sống của họ chắc hẳn trái ngược hoàn toàn.”
Dứt lời, Trần Quang Diệu quay đầu nhìn về phía Dịch Gia Di, không nhịn được chậc lưỡi nói:
“Thập Nhất càng ngày càng sắc bén.”
Gia Di mỉm cười, nói tiếp:
“Sau khi có cơ sở lý luận như vậy, chúng ta có thể mở rộng suy nghĩ hơn một chút.”
“Vì sao hung thủ lại dùng búa giết chết người chết nam trước, sau đó lại dùng tay bóp cổ người chết nữ?”
“Từ quần áo sạch sẽ của người chết nữ, từ thân thể của người chết nữ không có dấu vết giãy dụa rõ ràng lúc bị cưỡng ép, có thể tạm thời giả thiết rằng cô ấy không bị xâm hại tình dục trước khi chết, vậy thì sẽ xuất hiện rất nhiều nghi vấn:
“Vì sao lại giết chết người đàn ông trước, mấy giờ sau mới giết chết cô gái?”
“Có khi nào hai người này vốn dĩ không ở bên nhau không?”
“Hai người chết không phải bị giết trong cùng một hoàn cảnh, vì sao lại đưa ra giả thuyết họ là người yêu? Chúng ta thậm chí không thể xác định họ có quen nhau hay không.”
“Phương thức giết người hoàn toàn khác biệt, thời gian giết người khác biệt, địa điểm giết người khác biệt, chẳng qua là vứt xác cùng một chỗ, vậy mà chúng ta lại khẳng định rằng hung thủ là cùng một người, đây là một vụ án sao?”
Gia Di dứt lời, tất cả mọi người đều im lặng.
Giả thiết ban đầu hoàn toàn bị phủ định, vụ án này có cách suy luận phá vỡ lối suy nghĩ thông thường.
Ngay khi mọi người đều thắc mắc về suy luận của Dịch Gia Di, định nhờ sir Hứa mang thi thể về sở cảnh sát, tranh thủ thời gian giải phẫu thi thể thật nhanh để xác định xem suy luận của Dịch Gia Di có chính xác hay không thì Diane đang thăm dò chung quanh bỗng đứng dậy, quay đầu nói với Trần Quang Diệu:
“Anh Đại Quang Minh, phát hiện vết máu, dấu vết cây cỏ bị đè lên, với cả… vết kéo lê ở đây.”
Mọi người vội vàng vòng qua dấu vết, đi đến bên cạnh Diane.
Trần Quang Diệu quan sát một lát, bỗng ngẩng đầu lên nói:
“Có lẽ Thập Nhất nói đúng, ban đầu hai thi thể này hẳn là không nằm cùng một chỗ. Trước đó, một trong hai thi thể này hẳn là đã bị ném ở đây.”
Trần Quang Diệu vừa dứt lời, ánh mắt mọi người đều chuyển về phía Dịch Gia Di, tràn ngập khiếp sợ và thán phục cứ như đang nhìn một thần thoại, một kỳ tích:
“Chậc chậc!”
“Sắc bén!”
“Quá lợi hại!”
Đến lúc này, cảnh sát tạm thời có một xưng hô hoàn toàn mới về vụ án này:
[Công viên Cửu Long vùng Tiêm Sa Chủy – hai thi thể hai vụ hung án]
Mà cánh phóng viên vây quanh chụp ảnh ở nơi xa nhìn đám cảnh sát chăm chú lắng nghe madam Dịch giải thích, nhìn madam Dịch thỉnh thoảng lại ngồi xuống ngửi mùi, chỉ điểm giang sơn, lại nhìn cả đám cảnh sát cùng nhau đi đến chỗ khác, sau đó tất cả mọi người đều nhìn madam Dịch với vẻ mặt kinh ngạc thần kỳ ――
Cánh truyền thông quả thực bị lòng hiếu kỳ tra tấn đến mức khó chịu. Ahhh, rốt cuộc madam Dịch đã nói những lời phấn khích cỡ nào mới khiến người khác lộ ra vẻ mặt khoa trương mà nhiều cảm xúc đến thế?
…
Sau khi mọi người xác nhận phương hướng mới, công cuộc giám định vật chứng của bộ phận giám định cũng có ý nghĩ hoàn toàn mới.
Mặc dù chưa thể xác định suy luận của Dịch Gia Di có phải là sự thật hay không, nhưng ít ra không thể truy tìm và thăm dò theo hướng [đây là một vụ án, chỉ có một hung thủ].
Suy nghĩ của mọi người đều được mở rộng, càng tập trung làm việc cẩn thận hơn.
Nửa tiếng sau, tiểu đội trở về sở cảnh sát.
Sir Hứa bắt đầu tranh thủ thời gian thực hiện giải phẫu thi thể. Bộ phận giám định cũng bắt đầu xét nghiệm từng loại vật chứng thu thập được, còn các thám tử tổ B thì trở về văn phòng, tập trung trước bảng trắng, bắt đầu thảo luận về vụ án.
Phương Trấn Nhạc tựa vào bàn làm việc của Gia Di, đang chuẩn bị nghe Gia Di chải chuốt logic cho mọi người thì bỗng điện thoại cục gạch của anh đổ chuông.
Người gọi điện là một đồng nghiệp cũ trong sở cảnh sát từng cộng tác với anh. Vừa nghe thấy giọng nói của anh, đối phương nói ngay lập tức:
“Patrick, con trai út của tỷ phú Lê bị bắt cóc!!!”
…