Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1381 - Chương 1381 - Thuyền Đâu? 1

Chương 1381 - Thuyền đâu? 1
Chương 1381 - Thuyền đâu? 1

Chương 1381: Thuyền đâu? 1

Lúc này, Gary đi thăm dò đã trở về, gõ cửa tiến vào văn phòng rồi bổ sung thông tin cho bản đồ của Gia Di, đồng thời báo cáo:

“Tạm thời không thể xác định trong căn nhà nhỏ rốt cuộc có mấy tên cướp, đứa bé không có trong nhà nhỏ.”

“Khu vực quanh nhà nhỏ không nghe thấy tiếng xe tải bắt cóc bọn trẻ, cũng không có thông tin nào khác để xác thực tình hình trong nhà.”

“Nhà của Lâm Nhất Bá rất tối tăm, đa số phòng đều dùng rèm lụa mỏng, thoạt nhìn như để chắn gió, trên thực tế cũng ngăn cách sự theo dõi của chúng ta.”

“Mỗi khi có người đi ngang qua, trong nhà sẽ vang lên tiếng mạt chược, nhưng tôi đã vứt máy nghe lén trong bụi cỏ gần nhà chúng thì có thể xác định được sau khi người qua đường rời đi, tiếng mạt chược sẽ dừng lại ngay lập tức.”

“Có thể nghe lén tiếng động trong nhà không?” Dylan ở đầu dây bên kia không nhịn được hỏi.

“Không được. Nếu muốn nghe thấy thanh âm trong nhà thì phải cài máy nghe lén trong nhà, ít nhất là trên góc cửa sổ hoặc gần cửa.” Gary trả lời.

“Làm vậy quá mạo hiểm. Chúng ta đã đến gần nhà Lâm Nhất Bá, thời điểm này thì càng cần phải bình tĩnh.” Phương Trấn Nhạc lên tiếng.

Gia Di bỗng nói: “Trong lời khai của Lão Hắc Bì, bọn bắt cóc tổng cộng chỉ có 5 tên, nếu thông tin mà ông ta biết là thật thì ngoại trừ Lão Hắc Bì, tính cả bốn người chơi mạt chược trong nhà Lâm Nhất Bá sẽ là tổng số thành viên trong băng nhóm. Nhưng…”

Phương Trấn Nhạc và Dylan đều im lặng, chăm chú nghe Dịch Gia Di phân tích, chờ đợi nội dung kế tiếp sau chữ “nhưng” của cô.

“Cho dù nghe thấy tiếng mạt chược, có người trong nhà thì cũng chưa chắc thật sự chơi mạt chược.” Gia Di nhướn mày, một câu nói đánh vỡ tư duy theo quán tính của mọi người: “Nếu chúng không phải đang chơi mạt chược thì khó mà nói trong nhà rốt cuộc có mấy người. Lúc ông cảnh sát đi tuần tra gõ cửa thì cũng chỉ thấy một mình Lâm Nhất Bá mà thôi.”

Trên thực tế mọi người đều đoán chắc chắn lúc này bọn bắt cóc sẽ không có tâm trạng chơi mạt chược, nhưng vẫn sẽ tư duy theo phản xạ rằng: bốn người không chơi mạt chược thì hẳn là đang trù tính, hoặc chờ đợi.”

Mà lời nói của Gia Di hoàn toàn xây dựng lại tư duy cho họ: ngoại trừ Lão Hắc Bì, bọn bắt cóc không hẳn đều ở trong nhà Lâm Nhất Bá.

Dylan lập tức ý thức được rằng cho dù đã biết thân phận của bọn bắt cóc, xác định cứ điểm của chúng là chỗ ở của Lâm Nhất Bá, cũng đã tìm được nơi này rồi, nhưng không hẳn có thể tìm được địa điểm chúng giấu con tin. Họ chỉ được giải thoát khỏi cảm xúc khủng hoảng vì phải tìm kiếm không có mục tiêu khắp thành phố mà thôi.

“Rất có khả năng bọn bắt cóc an bài Lão Hắc Bì làm ánh mắt ở gần nhà tỷ phú Lê, những người khác tạm thời ở trong nhà Lâm Nhất Bá. Những thông tin mà chúng ta tìm được này có lẽ không phải là khó xác nhận nhất.” Phương Trấn Nhạc im lặng một lát, tiếp tục phỏng đoán:

“Rất có khả năng bọn bắt cóc còn an bài mấy người ẩn náu ở một nơi mà cảnh sát tuyệt đối không điều tra được…”

Ít nhất cũng là nơi mà chúng cho rằng cảnh sát không thể điều tra được.

“Nói cách khác, hiện tại chúng ta đã tìm được Lão Hắc Bì – vốn là kẻ dễ tìm thấy nhất, kế tiếp có lẽ sẽ tìm được địa điểm cư trú tạm thời của bọn bắt cóc, nhưng vẫn thể tìm được địa điểm ẩn giấu con tin chân chính và kẻ trông chừng con tin?” Gia Di đứng khoanh tay trước ngực, cau này:

“Vậy thì chúng ta vẫn không thể đả thảo kinh xà. Chuyện Lão Hắc Bì bị phát hiện vẫn có thể che giấu, nếu mấy người ở trong nhà nhỏ của Lão Hắc Bì cũng bị cảnh sát bắt giữ thì kẻ trông chừng con tin sẽ có khả năng giết hại con tin, sau đó chôn đứa bé ở nơi mà chúng ta không tìm được, đến lúc đó chẳng những đứa bé mất mạng, cho dù chúng ta bắt được đám người này thì cũng không thể không trả tự do cho chúng vì không tìm được bằng chứng…”

“Còn có khả năng, nếu chúng phát hiện chúng ta đã biết tình huống của chúng thì chúng sẽ giấu kín bọn trẻ, trực tiếp bỏ trốn tị nạn, đến lúc đó chúng ta không biết bọn trẻ ở đâu, bọn trẻ vẫn có khả năng bị chết đói chết khát chết mệt.” Phương Trấn Nhạc vẽ dấu X trên bảng trắng.

“Nhưng cũng không thể loại trừ giả thiết tất cả mọi người đều ở trong nhà của Lâm Nhất Bá mà nhỉ? Nếu chúng ta xông vào bắt giữ chúng, cho dù bọn trẻ không ở trong nhà nhỏ thì cũng rất có khả năng ép hỏi vị trí của bọn trẻ mà nhỉ? Chưa chắc chúng sẽ giữ kín như bưng như phỏng đoán của mọi người đâu.” Dylan ở đầu dây bên kia tạm dừng mấy giây, sau đó nói tiếp:

“Nếu như bắt được cả băng nhóm thì ít nhiều gì cũng sẽ có một người cung khai như Lão Hắc Bì chứ nhỉ?”

Bình Luận (0)
Comment