Chương 1407: Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Nhà họ Triệu 3
Mặc dù Triệu Lễ Hào rất khó chịu với tư thế này của chị cả, nhưng vẫn miễn cưỡng lễ phép nói lời từ biệt với Dịch Gia Đống và Dịch Gia Di, sau đó xoay người rời đi một mình.
Triệu Lễ Cần lại rất ngoan ngoãn, nét trẻ con trên gương mặt vẫn chưa biến mất, thoạt nhìn như một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Triệu Vương Vũ Tình đã không còn tươi cười từ khi Triệu lão tiên sinh rời đi. Lúc này nghe Triệu Lễ Uyển nói chuyện, cô ta chỉ quay sang nhìn Dịch Gia Di rồi im lặng rời đi.
Gia Di quan sát nét mặt của mỗi người, ghi nhớ phản ứng của họ, sau đó mới đi về phía phòng cho khách dưới sự dẫn dắt của quản gia bác Nhã
Lúc rẽ qua cầu thang bước lên hàng lang, Gia Di quay đầu nhìn lại, Triệu Lễ Uyển vẫn đứng giữa phòng khách ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng họ rời đi. Đèn trong phòng khách tầng một đã được tắt gần hết, một nửa khuôn mặt của Triệu Lễ Uyển chìm trong bóng tối, ngũ quan tối tăm không thể thấy rõ cảm xúc của cô ta.
“Dịch tiểu thư, chúng tôi đều có sẵn bản sao chép khẩu cung của cảnh sát, tôi sẽ đưa đến đây cho cô ngay lập tức. Tuy nhiên phải nhờ mối quan hệ cá nhân của lão gia mới lấy được mấy thứ đó, xin cô hãy đọc trong biệt thự, đừng bao giờ mang ra ngoài, càng không được chụp ảnh, hoặc giao cho người khác xem, được không?” Bác Nhã đứng trước cửa phòng Dịch Gia Di, trước khi chuẩn bị rời đi, ông ta nói bằng giọng điệu rất khách khí.
“OK.” Gia Di gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Sau khi vào phòng, Gia Di đặt hành lý sang một bên, đi dạo quanh phòng một lát trước.
Phòng cho khách này quả nhiên hướng ánh nắng như lời Triệu Lễ Uyển, hơn nữa bên cạnh phòng ngủ còn có một thư phòng nhỏ để cô có thể làm việc dù ở trong phòng riêng của mình, thu xếp như vậy có thể gọi là rất tri kỷ.
Cô đi đến bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, hương vị của biển và vạn vật sống lại vào mùa xuân lập tức ùa vào.
Căn biệt thự này có vị trí rất đắc địa, nhìn ra xa có thể ngắm biển, cúi xuống sẽ thấy sân vườn được người làm vườn của nhà họ Triệu xử lý chu đáo. Đầu mùa xuân chính là mùa muôn hoa ngậm nụ chờ nở rộ, nói không chừng ngày mai đẩy cửa sổ ra sẽ thấy những nụ hoa nặng trĩu ấy đã bung cánh.
Sau khi nhận được mấy thùng tài liệu mà bác Nhã đưa đến, Gia Di tắm rửa một cái rồi lập tức mặc đồ ngủ, bắt đầu chuẩn bị tài liệu trước khi ngủ, vừa đọc vừa ghi chép lên bảng trắng.
…
Cùng lúc đó, trong quán bar nhỏ trên tầng hai biệt thự, Triệu Lễ Hào bước vào lấy rượu.
Thấy Triệu Lâm thị ngồi bên quầy rượu, anh ta có vẻ không kinh ngạc chút nào.
Bước tới bên cạnh Triệu Lâm thị đang ngồi bên quầy bar vừa uống rượu vừa ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ, Triệu Lễ Hào ngồi ngay bên cạnh, trực tiếp cướp ly rượu của Triệu Lâm thị, ngẩng cổ uống cạn ly, không sợ bị hiểu lầm chút nào.
Sau đó anh ta trả ly rượu cho Triệu Lâm thị, vừa lau miệng vừa phàn nàn:
“Mẹ kiếp, ông bô mời được thần côn từ đâu đến vậy? Nông dân Hương Giang à? Mới vào cửa đã nhìn chằm chằm vào tôi, chẳng lẽ chưa được thấy trai đẹp cỡ này? Quê mùa thật…”
“Là chị cả tốt của cậu đề nghị đấy, nói là nữ thần thám Hương Giang, cậu cẩn thận một chút, đừng mất thể thống.” Triệu Lâm thị cầm một chiếc ly mới, lau miệng ly thật kỹ rồi lại rót một ly rượu mới cho Triệu Lễ Hào.
“Dì Lâm bảo tôi cẩn thận là sao? Chẳng lẽ dì nghi ngờ tôi?” Triệu Lễ Hào nhíu mày, cầm ly rượu lắc lư, chỉ nhìn chằm chằm vào Triệu Lâm thị chứ không uống.
“Tôi không quan tâm tới chuyện đó. Là cậu cũng được, không phải cậu cũng thế, đều không liên quan gì tới tôi.” Triệu Lâm thị ngửa đầu uống cạn ly rượu của mình, sau đó đặt ly rượu xuống rồi nhìn Triệu Lễ Hào bằng ánh mắt sâu xa, nở nụ cười đầy ẩn ý, sau đó bước xuống ghế chân cao, xoay người thướt tha rời đi.
Triệu Lễ Hào bình tĩnh nhìn theo bóng lưng bà ta, ánh mắt vừa càn rỡ vừa bất thiện.
Triệu Lâm thị lại chẳng buồn chú ý tới ánh mắt của anh ta, vẫn lắc lư vòng eo, bước đi vô tình vô nghĩa.
Thái độ càn rỡ không để mắt tới mình của bà ta càng khiến Triệu Lễ Hào bực bội.
Triệu Lễ Hào nốc một ngụm rượu, tức giận nghĩ rằng, trong căn nhà này từ ông già kia cho tới mụ đàn bà hồ ly tinh này, chẳng có ai tôn trọng mình cả.
Anh cả đã chết, chủ nhân tương lai kế tiếp của căn nhà này chính là mình cơ mà! Rốt cuộc những người này có thấy rõ tình hình không? Mẹ nó!
Ghi chú:
Danh sách con trai của Triệu lão tiên sinh: Người chết là Triệu lão đại (con cả Triệu Lễ Đức), lão nhị ăn chơi trác táng (con thứ Triệu Lễ Hào), lão tam nho nhã yếu ớt (con út Triệu Lễ Cần).
Trên đầu của ba đứa con này còn có một người chị cả, Triệu Lễ Uyển.