Chương 1438: Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo: Yes, sir! [Kết thúc vụ án hào môn] 5
Đặt mình trong Dịch Ký cũng như đặt mình trong mùi thơm của ẩm thực và niềm vui sướng, thiện ý và sự tốt đẹp. Triệu Lễ Uyển kìm lòng không đậu cảm khái: “Đây mới là đời người nhỉ.”
Sống một cách vô cùng náo nhiệt, ướt đẫm mồ hôi, tự do tự tại, vô câu vô thúc…
Vì thế, Dịch Ký cũng trở thành căn tin của vị khách đến từ Bảo Đảo này. Mấy ngày gần đây, ngày nào cô ta cũng ghé vào quán, chẳng những ăn đủ các món ăn trong quán, uống hết những thức uống do Gia Di sáng tạo mà còn tra rõ cách chế biến các món ăn Loan Loan để trò chuyện với Dịch Gia Đống. Tuần đầu tiên sau khi đầu bếp Dịch trở về từ Bảo Đảo đã có hai món ăn Loan Loan được lên thực đơn:
Vịt mái hầm gừng và gà Tam Bôi.
Thực khách Dịch Ký lại có lộc ăn rồi.
…
Sau khi Dịch Gia Di bắt đầu đi làm lại, cuối cùng cánh truyền thông Hương Giang cũng chợt hiểu ra trong khoảng thời gian thần thám Dịch mất hút này là đi đâu.
Thế là các tòa soạn lớn dốc hết năng lực để giành giật tin tức, từng bài báo với tựa đề hút mắt độc giả liên tục ra đời:
[Madam Dịch giương oai Bảo Đảo]
[Bi kịch hào môn Loan Loan là thế nào? Thần thám Hương Giang tìm ra lời giải]
[Cảnh sát Dịch thu hút con gái của vua nhựa, hai người hẹn hò dạo phố, động tác thân mật…]
[Danh hiệu nữ Gia Cát của cảnh sát Dịch đã được cảnh sát Bảo Đảo tán thành, khen ngợi sở cảnh sát Hương Giang có tố chất cao, giành vinh dự cho sở cảnh sát Hương Giang]
[Cảnh sát Dịch chỉ đến Bảo Đảo nghỉ phép mà thôi, phá đại án ở Bảo Đảo chỉ là nhân tiện]
[Chuyến du lịch sang Bảo Đảo của cảnh sát Dịch chỉ có mấy ngày ngắn ngủi đã nhận được sự ưu ái của rất nhiều chàng trai Bảo Đảo, muốn biết chi tiết…]
Dịch Gia Di rất bất đắc dĩ khi thấy báo chí, liên tục nói với Sir Quách rằng mình chỉ đi du lịch thôi, kết quả buổi chiều vẫn bị tổng cảnh ti Sir Hoàng gọi lên văn phòng.
Gia Di hơi khẩn trương ngồi trong văn phòng, đang suy nghĩ mình nên giải thích với Sir Hoàng chuyện mình đi du lịch nhân tiện giúp Triệu lão tiên sinh một tay như thế nào. Ai ngờ cô còn đang tổ chức ngôn ngữ thì Sir Hoàng đã lên tiếng trước.
Ông ta gõ tay lên mặt bàn, khuôn mặt vốn nghiêm túc giờ lại lộ ra tươi cười, cầm một tờ báo nói bằng giọng hiền lành:
“Cô làm rất tốt. Sở cảnh sát Hương Giang chúng ta vẫn luôn được tán thành, nhưng cứ có những sở cảnh sát khác không phục cho lắm. Bây giờ thì quá tốt rồi, ha ha ha.”
“Buổi sáng lãnh đạo kéo tôi mở cuộc họp qua điện thoại, nhắc đến cuộc hợp tác ngẫu nhiên lần này để tăng cường hữu nghị với trưởng quan Bảo Đảo, ha ha ha ha…”
Không biết nghĩ đến chuyện gì, cảnh ti Hoàng bỗng ngồi trên ghế dựa cười ầm lên.
“?” Dịch Gia Di không rõ tình hình thế nào, chỉ ngơ ngác nhìn Sir Hoàng, chờ ông ta nói tiếp.
Sir Hoàng vui vẻ thật lâu rồi mới rốt cuộc hắng giọng, nói tiếp: “Tôi bèn nói với họ rằng, Dịch Gia Di ấy à, chỉ là một tổ trưởng trẻ tuổi bình thường nhất của tổ trọng án Tây Cửu Long chúng ta thôi. Những năng lực mà cô ấy sở hữu tất nhiên cũng đều là năng lực cơ sở mà các thám tử của chúng ta đều cần có, ha ha ha ha…”
Nhớ lại vẻ kinh ngạc của trưởng quan sở cảnh sát Loan Loan trong điện thoại, cảnh ti Hoàng lại tràn đầy sung sướng.
Cảnh sát hình sự cực kỳ xuất sắc và chuyên gia giám định rất nổi tiếng bên phía Loan Loan đều đưa ra đánh giá rất cao đối với Dịch Gia Di khi báo cáo vụ án. Do đó lãnh đạo bên kia muốn thảo luận với Hương Giang về quy trình huấn luyện cảnh sát, chương trình học của trường cảnh sát vân vân… từ đó giao thiệp và học tập lẫn nhau.
Hơn nữa chuyên gia giám định của Loan Loan kia còn đưa ra ý kiến đến Hương Giang, tổ chức hội thảo luận tham khảo về nghiệp vụ chuyên môn với các cảnh sát giám định bên này.
Trưởng quan bên kia và người lãnh đạo trực tiếp của mình đều vì chuyện này mà khiêm tốn trưng cầu ý kiến của Sir Hoàng, quả thực là thời khắc đỉnh cao hãnh diện hiếm hoi trong cuộc đời ông ta.
Ông ta sung sướng đến mức cho dù mấy ngày không ăn cơm thì e rằng cũng sẽ không thấy đói.
“Tất nhiên, tôi biết cô rất xuất sắc, rất hiếm có, ha ha ha. Tôi cũng bị lây cái tật thích chém gió rồi.” Thấy Dịch Gia Di nhìn mình bằng ánh mắt tròn xoe, Sir Hoàng vội vàng che giấu cảm xúc không nên biểu lộ trước mặt người trẻ tuổi, nghiêm mặt nói:
“Mặc dù chuyện này chỉ là một lần ngẫu nhiên, nhưng biểu hiện của cô rất tốt, cố gắng hết sức để bắt giữ hung thủ chân chính, bất kể là ở mảnh đất nào thì cũng đều đáng khen ngợi.”
Ông ta nở nụ cười, bày ra vẻ mặt hiền lành nhất ôn hòa nhất thế giới, vỗ lên một phần tài liệu trước mặt, nói từng chữ:
“Tôi đã giúp cô nộp đơn xin sát hạch thanh tra rồi. Kế tiếp cô hãy tiếp tục cố gắng, không ngừng cố gắng đi, cảnh sát Dịch!”
Đôi mắt Dịch Gia Di sáng lên, không ngờ lại có tiến triển như thế này.
Cô lập tức đứng bật dậy từ trên ghế, sống lưng thẳng thắn, lễ chào cực kỳ tiêu chuẩn, đồng thời lớn tiếng nói:
“Yes! Sir!”