Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 144 - Chương 144 - Tết Vu Lan Bắt Quỷ 1

Chương 144 - Tết Vu Lan bắt quỷ 1
Chương 144 - Tết Vu Lan bắt quỷ 1

Chương 144: Tết Vu Lan bắt quỷ 1

Trong Dịch Ký, Phương Trấn Nhạc chọn vị trí ở cửa, thuận tiện cho anh có thể nhìn thấy người đi qua đi lại bên ngoài cửa bất cứ lúc nào.

Sau khi Lưu Gia Minh ngồi xuống, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy bộ dạng vừa quật cường vừa chân thành khi được phỏng vấn của Dịch Gia Di, thu tầm mắt về lại nhìn thấy Dịch Gia Di ngồi đối diện, không nhịn được mà oán trách Dịch Gia Đống đi qua chào hỏi.

“Anh Gia Đống, tôi gặp em gái anh ở đồn cảnh sát mỗi ngày, lúc ăn cơm nhìn thẳng cũng nhìn thấy em gái anh, bây giờ ngẩng đầu lên muốn xem tivi cũng là em gái anh nốt, cứ tiếp tục như vậy tôi rất dễ yêu em gái anh đấy nhé.”

”Em gái tôi tốt như vậy, thích em ấy cũng rất bình thường mà, nhìn thêm vài cái thì đã sao? Rất xinh đấy chứ.” Dịch Gia Đống cười ha ha, quay sang đám người Du Triệu Hoa: “Mấy vị lạ mặt này là ai vậy?”

“Đây là tổ trưởng Du bên tổ trọng án A, đây là Tony thám tử bên tổ A, đây là…” Dịch Gia Di vội vàng vừa cười vừa giúp anh cả giới thiệu, lại đứng dậy giúp anh ta ghi thực đơn và tiếp đón.

“Ừm, mọi người chọn món đi nhé, tôi đi nấu cho các cậu.” Dịch Gia Đống cười hì hì, quay người đi ra sau bếp.

“Thập Nhất, bây giờ trông anh cô mặt mày hồng hào, thoạt nhìn khí sắc thật sự không tồi đâu.” Tam Phúc chống má, nói với vẻ ngưỡng mộ: “Sớm biết thế mẹ tôi cũng nên sinh một đứa em gái cho tôi.”

Mọi người cười ha ha nói chuyện một lúc, Dịch Gia Di đã chọn xong món, báo tên món với anh trai rồi lại về bên ngồi.

Gary chỉ vào một thiếu niên nhỏ đang dọn dẹp và lau bàn ở một chỗ khác, làm việc vô cùng cần mẫn: “Đó không phải là em trai của nạn nhân nam trong vụ án King’s Park sao?”

“Đúng vậy, là Đinh Bảo Thụ.” Dịch Gia Di gật đầu, kéo ghế ngồi xuống, rót trà cho Phương Trấn Nhạc ở bên trái và Tam Phúc ở bên phải một cách rất tự nhiên.

“Không phải trước đó giả làm khách hàng xếp hàng ở chỗ cô, kiếm tiền lương ngắn hạn của cô hay sao? Sao bây giờ lại làm phục vụ rồi? Không phải cô thuê lao động trẻ em đấy chứ?” Gary cũng nhỏ giọng hỏi.

“Trà sữa Frappuccino ở quán tôi bây giờ đang rất nổi, nào còn cần giả bộ nổi tiếng để dụ khách tới nữa, anh nhìn mấy người xếp hàng đó đi, đều là khách thật đó.” Dịch Gia Di kiêu ngạo nói xong, lại bảo: “Từ khi vụ án King’s Park được phá, mỗi ngày sau khi Đinh Bảo Thụ tan học đều sẽ tới đây lau bàn, đổ rác, đón tiếp khách khứa giúp anh tôi, anh tôi đuổi cậu bé vài lần rồi, kêu cậu bé về nhà học bài đi, không cần tới giúp.

Nhưng đứa trẻ này không nói gì cả, ngày nào cũng tới đều đặn, cũng không biết nghĩ thế nào nữa.

Làm được vài ngày, anh trai tôi kéo cậu bé vào một buổi trò chuyện giữa những người đàn ông, sau đó đi đến hợp tác, cậu bé có thể tới giúp mỗi ngày nhưng tám giờ nhất định phải về nhà làm bài tập.

Không phải giúp không công đâu, mỗi tuần anh tôi đều sẽ thanh toán lương cho cậu bé, bao cơm tối mỗi ngày cho cậu bé và bà mình, mấy thứ như thức ăn còn thừa trong tiệm thôi cũng kêu cậu bé mang về mỗi ngày.”

“Sao cô phá án, ngược lại còn rước thêm một người cần nuôi cho anh cô vậy?” Lưu Gia Minh cười đầy hứng thú, ánh mắt liếc vào sau bếp, khi trông thấy Dịch Ga Đống ở bên trong bận rộn, ánh mắt cũng không tự giác trở nên kính trọng hơn vài phần.

“Là hai người, bà của Đinh Bảo Thụ cũng là một miệng ăn mà.” Gary sửa lại, sau đó lại khen: “Không hổ là đại ca có thể dạy ra một cô gái tốt như Thập Nhất, nhân phẩm rất đỉnh đấy nhé.”

Dịch Gia Đống luôn có thể nhận được sự tôn trọng của người bên cạnh, bây giờ Dịch Gia Di cũng được hưởng ké phần tôn trọng đó, cảm giác được chút hạnh phúc khác biệt.

Nhân phẩm của anh trai cô đương nhiên rất đỉnh rồi.

“Nhà bọn họ vốn chỉ có một mình anh trai của Đinh Bảo Thụ kiếm tiền, bây giờ Đinh Bảo Lâm chết rồi, nếu Đinh Bảo Thụ không kiếm được tiền vậy sau này gia đình này sẽ rất khó khăn.” Phương Trấn Nhạc rót ngược lại một cốc trà cho Dịch Gia Di.

Bình Luận (0)
Comment