Chương 1462: Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Cảnh sát Dịch, cố lên! 4
Giờ đây toàn bộ đạo quan đều bị diệt môn, trước kia từng xảy ra xung đột với ai, từng chọc phải người nào, từng chặn đường phát tài của ai đều không hay biết, thế thì điều tra bằng cách nào?
Chẳng lẽ bắc thang lên hỏi ông trời?
“Giờ thì cảnh sát Dịch gặp phải xương cứng rồi. Thực ra lúc bên phía Bắc Tân Giới xin cô ấy viện trợ, cô ấy có thể từ chối. Sao lại đồng ý làm gì? Thế thì khác nào nhảy xuống hố lửa chứ.” Đi theo cảnh sát Dịch Gia Di lấy tin tức lâu ngày, rất nhiều phóng viên sẽ dần dần có tình cảm đặc biệt với Dịch Gia Di, dường như sự vinh nhục được mất của cô cũng sẽ tác động tới tâm trạng của họ.
Có ai chưa từng bị cảm động vì Dịch Gia Di? Có ai chưa từng thưởng thức món ăn ở Dịch Ký? Nếu Dịch Gia Di gặp xui xẻo thì sao họ không thổn thức cho được.
“Cứ giữ nguyên trạng thái phá án liên tục như trước chẳng phải rất tốt hay sao? Giờ gặp phải vụ án không phá được, thần thoại sụp đổ, sau này sẽ rất khó gây dựng lại lòng tin trong lòng dân chúng.”
“Người ta phá án là để phá án, có phải phá án vì danh tiếng đâu. Ông suy nghĩ kiểu đó thì chẳng hiểu cảnh sát Dịch tí nào.”
“Hầy… Vụ án này biết phá kiểu gì đây? Thôi, tôi đi thắp nén nhang cái đã.”
“Thắp nhang làm gì? Suy nghĩ xem bản thảo ngày mai nên viết như thế nào đi.”
Cũng có một số người cười trên nỗi đau của người khác, đã sớm chờ đợi người có danh tiếng tốt đẹp gặp trắc trở, cuối cùng cũng gặp phải chuyện như vậy nên đã sẵn sàng viết một bài báo về chuyện “mua danh chuộc tiếng” cuối cùng cũng gặp nạn.
Trước kia bịa đặt lời đồn về cảnh sát Dịch không ai tin, bây giờ cô có sơ hở, thế thì chửi bới hạ thấp hình tượng và nhân phẩm của cảnh sát Dịch sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Đến lúc đó có tranh cãi thì càng tốt, có tranh cãi thì sẽ có đề tài, mọi người sẽ đều xem bài viết của anh ta, anh ta sẽ nổi tiếng…
Ngay khi cánh truyền thông đều có tâm tư riêng, Quách Vĩnh Diệu của bộ phận quan hệ công chúng bỗng nhận phỏng vấn.
Anh ta đứng trong dây cảnh báo giăng quanh Bát Tiên Đạo Quan, tay cầm ô, đội mưa, lấy bối cảnh là các thám tử tổ trọng án, cảnh sát tuần tra, chuyên gia bộ phận giám định, bác sĩ pháp y đang bận rộn sốt sắng làm việc trong mưa, tổ chức một buổi họp báo đơn sơ nhưng cực kỳ sinh động.
Trong lúc tất cả mọi người đang cảm thấy lo lắng vì sự kiện ác tính cỡ này, vì hung thủ khó bắt giữ, có lẽ vẫn sẽ tồn tại ở Hương Giang, mượn câu hỏi của phóng viên Nhiếp Uy Ngôn, Sir Quách trả lời rất lớn tiếng
“Cảnh sát Dịch Gia Di và chủ nhiệm Diane của bộ phận giám định đã phát hiện được dấu chân rõ ràng của hung thủ, thu thập được vật dẫn DNA của hung thủ.”
“Hiện tại các thám tử đang phối hợp với chuyên gia tâm lý học tội phạm đứng đầu tổ chức cuộc họp, chúng tôi sẽ căn cứ theo toàn bộ manh mối hiện có, mau chóng suy luận phác thảo hình tượng hung thủ, đồng thời tiến hành truy bắt hắn ta.”
“Trong vụ án diệt môn liên hoàn ở Bắc Tân Giới lúc trước, các thám tử xuất sắc của Hương Giang mà tiêu biểu là cảnh sát Dịch Gia Di đã chung sức hợp tác cùng nhau, từng phân tích rất nhiều đặc điểm của hung thủ như chiều cao, phương tiện giao thông mà hắn ta sử dụng, vật chứa nước mà hắn ta mang theo, tuổi tác, vóc dáng cơ thể vân vân… Cũng vì thế chúng tôi mới đưa hung thủ ra trước công lý với tốc độ vượt quá sức tưởng tượng của công chúng.”
“Hy vọng mọi người sẽ tiếp tục giữ vững lòng tin vào đội ngũ cảnh sát Hương Giang, chúng tôi hứa với toàn bộ dân chúng rằng nhất định sẽ dốc hết sức, mau chóng bắt giữ hung thủ, bảo vệ sự an toàn của mọi người!”
Sir Quách vừa dứt lời, tất cả mọi người hợp tác hoãn lại chương trình truyền hình trực tiếp ở hiện trường đều kìm lòng không đậu buông lời thán phục:
“Thật không? Madam Dịch và các chuyên gia của bộ phận giám định đã phát hiện được dấu chân của hung thủ rồi ư?”
“Quá tốt! Không hổ là nữ Gia Cát của Tây Cửu Long!”
“Đội ngũ cảnh sát Hương Giang cố lên!”
“Cảnh sát Dịch, Gia Di…”
Ý đồ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của của những kẻ khác đã tự động sụp đổ từ khi còn trong trứng nước.