Chương 1461: Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Cảnh sát Dịch, cố lên! 3
“OK.” Gia Di quay đầu nhìn về phía Tannen đang giúp Diane làm thăm dò, hỏi: “Tannen, cùng tôi đi chải chuốt lại manh mối không?”
“Không thành vấn đề.”
Gia Di gật đầu, đi vòng qua đạo quan rồi gọi các thám tử tổ B như Tam Phúc, đội ngũ của Hugo, cùng nhau đi đến văn phòng lâm thời được thuê trong thôn Ngô Ốc.
…
…
Cảnh ti Hoàng ngồi trong văn phòng, thỉnh thoảng lại nhận được một cuộc điện thoại, thu được một gói bưu kiện —— trạng thái của vụ án dần dần được hình thành từ những thông tin chắp vá lung tung này.
Dịch Gia Di chưa bao giờ gặp vụ án phóng hỏa nào, không biết có thể xử lý tốt hay không.
Nghĩ đến đây, ông ta cầm điện thoại lên gọi điện cho chị Nhân:
“Lấy hồ sơ vụ án phóng hỏa của năm 82, năm 79 rồi fax một bàn cho Dịch Gia Di để cô ấy có tài liệu tham khảo.”
Sau khi cúp máy, ông ta đang suy nghĩ mình có nên tìm một thám tử lâu năm nào đó từng trải qua vụ án phóng hỏa để đến hiện trường giúp Gia Di một tay hay không thì điện thoại bỗng đổ chuông.
Là cuộc gọi của Âu Chúc Hào thuộc tổ trọng án Bắc Tân Giới.
Sir Âu phàn nàn với Hoàng Trung Thành mấy câu rằng trời mưa không đúng lúc, sau đó bắt đầu lo lắng vì điều này:
“Đạo quan nghênh khách đến tiễn khách đi, mỗi ngày tiếp xúc với vô số người, không có quan hệ đối địch rõ ràng thì rất khó để điều tra.”
“Tôi nghe nói dân làng và lính cứu hỏa dập lửa đã phá hỏng hiện trường rất nghiêm trọng.” Hoàng Trung Thành nói.
“Đúng vậy. Lần này có hơn 17 người chết, mỗi người đều có mạng lưới quan hệ xã hội của riêng mình, rốt cuộc là ai trêu chọc kẻ nào, hay là xung đột lợi ích tập thể? Chuyện này quá khó điều tra.” Giọng Âu Chúc Hào tràn đầy cay đắng. Sao hai năm qua ông ta cứ gặp phải mấy vụ án lớn như thế này? Rõ ràng hằng năm ông ta đều có dâng hương đầy đủ mà…
“Tôi nghe tin trong số 17 người chết này còn có một người phụ nữ không rõ danh tính, trước tiên phải xác nhận thân phận của cô ấy, sau đó còn cần điều tra mạng lưới quan hệ của cô ấy…”
“Chỉ riêng việc điều tra sàng lọc đã trôi qua mất nửa năm rồi, còn phải tìm được thông tin liên quan tới hung thủ chân chính trong đống thông tin ngổn ngang ấy…”
“Nói không chừng tài liệu có thể chất đầy một căn hộ sang trọng rộng ngàn mét vuông ấy chứ.” Hoàng Trung Thành thở dài một hơi, nghĩ rằng Gia Di vừa thăng chức lên thanh tra đã bị thuyên chuyển điều tra vụ án lớn cỡ này… Không biết có thể trở thành vụ án khó phá nhất mà cô ấy gặp được từ khi trở thành thám tử hay không.
“Có lẽ cảnh sát Dịch cũng cảm thấy rất khó xử.” Thực ra trong lòng Âu Chúc Hào vẫn không yên tâm về Dịch Gia Di. Lúc trước Vương Kiệt Vượng xin viện trợ, ông ta phê duyệt luôn, bây giờ ông ta càng ngày càng rối rắm có phải mình nên thuyên chuyển một thám tử giàu kinh nghiệm hơn hay không.
“Mấy ngày nữa tôi sẽ nói chuyện với Dịch Gia Di.” Hoàng Trung Thành cũng hiểu ý của Âu Chúc Hào.
“Cảm ơn Sir Hoàng, vất vả cho anh.”
Sau khi cúp điện thoại, Hoàng Trung Thành kìm lòng không đậu rối rắm. Nếu lúc này gọi điện thoại cho Dịch Gia Di nói với cô rằng “Nếu cần trợ giúp thì cứ mở lời bất cứ lúc nào”, mặc dù là sự quan tâm nhưng cũng có vẻ như không yên tâm về trình độ của cô ấy.
Ông ta hít sâu một hơi, quyết định tạm thời im lặng chờ xem thời cơ, buổi tối gọi điện cho Phương Trấn Nhạc nói bóng nói gió tìm hiểu suy nghĩ của Phương Trấn Nhạc xem sao.
…
Bên kia, cánh phóng viên cũng rất lo lắng về vụ án này, hơn nữa cũng lo lắng thay cho Dịch Gia Di.
Theo thông tin về Bát Tiên Lĩnh lần lượt được gửi về đài truyền hình, gửi về tòa soạn báo, những khán giả độc giả theo dõi tin tức xã hội lâu ngày đều nhận thấy sự khó khăn trong vụ án này.
Một vụ án siêu lớn có đến 17 người chết, bây giờ có khả năng bị một trận mưa to xối hết manh mối, sau này phải tìm hung thủ bằng cách nào?
Bên chỗ Bát Tiên Lĩnh lại không như thành thị, trong thành thị người đến người đi, bất cứ kẻ nào đi ngang qua trên đường đều có khả năng bị vô số ánh mắt nhìn thấy. Còn Bát Tiên Lĩnh dân cư thưa thớt, nếu hung thủ vòng qua thôn Ngô Ốc trực tiếp lên núi, không bị người khác bắt gặp, phóng hỏa xong rồi bỏ trốn thì cho dù thần biết quỷ thấy cũng không có cách nào giúp đám cảnh sát tìm hiểu tình huống, bắt được hung thủ.
Thế thì chẳng phải các thám tử đều sẽ mù tịt hay sao?