Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1468 - Chương 1468 - Ngoại Truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Đèn Trường Minh 1

Chương 1468 - Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Đèn Trường Minh 1
Chương 1468 - Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Đèn Trường Minh 1

Chương 1468: Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Đèn Trường Minh 1

Trần Quang Diệu đạp chân ga, xe hơi đón mưa đón gió chạy một đoạn đường, nghe lời tâm sự của Teresa, không nhịn được cười khẽ:

“Có khi trong đầu Thập Nhất hoàn toàn không nghĩ đến mấy chuyện cỏn con như tôn trọng hay không tôn trọng, ngạo mạn hay không ngạo mạn gì đó đâu.”

“?” Teresa nhướn mày.

“Có lẽ cô ấy chỉ lo suy nghĩ vụ án này nên giải quyết như thế nào đây? Mình phải thảo luận kỹ càng với mọi người mới được, có ai tìm được manh mối hay có lối suy nghĩ ở góc độ đặc biệt nào đó không nhỉ, không thì lỡ mọi người có ý tưởng mà không chịu tiết lộ với mình thì sao đây.”

“…” Nghe vậy, trong đầu Teresa hiện lên hình ảnh một cô gái xinh đẹp thuần túy cuồng công việc, trong đầu chỉ nghĩ đến điều tra vụ án.

Nghĩ vậy, cô ta không khỏi mỉm cười.

Dịch Gia Di chào hỏi với Vương Kiệt Vượng rồi dẫn theo đám Lương Thư Nhạc đi đến bệnh viện chứa thi thể.

Xông vào mưa gió, cho dù đã cố gắng bung ô hoặc mặc áo mưa, nhưng vẫn có giọt mưa làm ướt nhẹp vạt áo và mái tóc.

Mọi người cẩn thận vòng qua sơn đạo, xe hơi trực tiếp đỗ trước cửa bệnh viện. Rất nhiều phóng viên vẫn vây quanh dây cảnh báo ngoài bệnh viện trong điều kiện thời tiết ác liệt cỡ này, thấy Gia Di, mọi người lập tức chen nhau ùa tới.

Gia Di lau mặt một phen, vuốt ngược mái tóc ra sau đầu, bị mưa đập vào mặt đến mức nhíu mày, nhưng vẫn không nhịn được kêu lên: “Mọi người quay về đi, thời tiết rất tệ, rất nguy hiểm. Sau này muốn biết tin tức thì gọi điện cho bộ phận quan hệ công chúng là được.”

Kêu xong, cô ném ô của mình cho một nữ phóng viên cầm ô rách, bị mưa xối gần như ướt đẫm cả người, sau đó nhanh chân chạy vào dưới tán ô của Lương Thư Nhạc, khoác áo mưa băng qua màn mưa xông vào bệnh viện.

Bầu không khí trong đại sảnh tràn ngập vắng lặng, bệnh nhân rất ít, đa số đều là cảnh sát.

Gia Di vuốt mái tóc ướt nhẹp, trực tiếp quẹo vào phòng giải phẫu.

Hứa Quân Hào và ba bác sĩ pháp y khác đang chăm chú giải phẫu, thỉnh thoảng giảng giải một hai câu, trợ lý pháp y sẽ múa bút thành văn ghi chép lại.

“… Trong dạ dày vẫn còn một ít nấm chưa tiêu hóa hết…” Hứa Quân Hào cau mày kiểm tra túi dạ dày bị rạch của người chết.

“Có khi nào người chết ăn nấm độc nên bị ảo giác, mới dẫn đến không kịp thoát khỏi đạo quan không?” Gia Di cau mày, lập tức nhớ lại lúc Tam Phúc lấy lời khai của dân làng thì biết được thông tin các đạo sĩ trong đạo quan sẽ bán nấm. Chẳng lẽ các đạo sĩ từng bán nhầm nấm độc, dẫn đến người nào đó ăn nấm gây tử vong, người nhà của người chết đến đạo quan trả thù?

“Vẫn chưa thể xác định, phải chờ chuyên gia xét nghiệm hóa chất xét nghiệm thành phần của nấm.” Hứa Quân Hào bỏ mẫu nấm vào túi đựng vật chứng, quay sang thấy tóc và vai, tay áo của Gia Di đều bị mưa xối ướt, cau mày nói: “Bên kia có áo blouse của bác sĩ, cô lấy một cái mà mặc.”

“OK Sir Hứa, tôi sang phòng chứa xác xem một cái.” Gia Di cầm một chiếc áo blouse trắng của bác sĩ mặc lên người rồi xin Hứa Quân Hào.

“Đi đi, có cần tôi tìm một bác sĩ hay trợ lý đi cùng cô không?” Hứa Quân Hào hỏi.

“Không cần, tôi chỉ xem sơ sơ thôi, sẽ không đụng vào thi thể đâu.” Dứt lời, Gia Di bèn vòng qua các bác sĩ pháp y và bác sĩ đang thực hành giải phẫu thi thể, đi thẳng đến phòng chứa xác đằng sau.

Vừa mở cửa phòng, khí lạnh bên trong lập tức phả vào mặt.

Gia Di nắm chặt vạt áo, bước chân vào phòng chứa xác như địa ngục, nhìn từng thi thể đã hoàn toàn bị thiêu cháy đến biến dạng, hít sâu một hơi, bắt đầu “đọc” dòng chảy hình ảnh không biết là lần thứ mấy.

Dịch Gia Di cứ như muốn cắm rễ trong phòng giải phẫu. Thi thể của mười mấy người, vô số đoạn dòng chảy hình ảnh, không ai biết rốt cuộc chi tiết trong đoạn hình ảnh nào của người nào sẽ ẩn giấu manh mối và bằng chứng rất nhỏ bé.

Tựa như video theo dõi ở đời sau, rất nhiều cảnh sát lúc phá án có lẽ phải xem hàng trăm hàng ngàn đoạn video, xem đi xem lại, tìm kiếm tỉ mỉ để tìm được toàn bộ kẻ khả nghi, thông tin khả nghi, sau đó kiểm tra thực hư từng cái một.

Mặc dù Gia Di sẽ không có cảm giác đôi mắt sắp mù như cảnh sát đời sau, nhưng cũng chẳng khá hơn là bao. Cô nhức đầu đến mức đầu óc sắp phát nổ.

Bình Luận (0)
Comment