Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1469 - Chương 1469 - Ngoại Truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Đèn Trường Minh 2

Chương 1469 - Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Đèn Trường Minh 2
Chương 1469 - Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Đèn Trường Minh 2

Chương 1469: Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Đèn Trường Minh 2

Hơn một giờ sau, Gia Di nhíu mày tựa lưng vào tường phòng chứa xác, buông mi nhìn chằm chằm mũi chân, bắt đầu nhớ lại toàn bộ hình ảnh mà mình đã xem.

Phân tích hình tượng của hung thủ là cao 1m70, cân nặng khoảng 60 kg… Một gã đàn ông gầy có chiều cao bình thường.

Nếu như giết người vì nguyên nhân trả thù, vậy thì có lẽ trước khi chết, các đạo sĩ đã từng xảy ra xung đột với một người chết nào đó.

Hung thủ phóng hỏa giết người bình thường đều không phải là một kẻ có lòng kiên nhẫn. Hung thủ cầm thùng xăng rót xăng khắp chung quanh đạo quan, hành vi này chứng minh cơn giận của hung thủ khi ấy đã đạt đến đỉnh điểm. Trạng thái phẫn nộ đến mức mất lý trí kiểu đó… Có lẽ thời gian xảy ra xung đột cũng rất gần.

Lại hồi tưởng cẩn thận từng chi tiết trong những đoạn ký ức dài của người chết và những cảnh tượng trong vô số dòng chảy hình ảnh, Gia Di lờ mờ nắm bắt được một ít thông tin.

Sau khi xem lại dòng chảy hình ảnh của tất cả thi thể một lần nữa, cô khựng lại trong chốc lát, bỗng nhanh chóng lật lại sổ tay, đồng thời dừng tay ở trang giấy có một đoạn ghi chép của một thi thể được đánh số thứ tự.

Số 11…

Gia Di hít thở sâu, quay về chỗ thi thể số 11, đồng thời bị kéo vào một đoạn dòng chảy hình ảnh.

Trong phần đầu của mảnh nhỏ ký ức này, có một đoạn ngắn:

[Một người đàn ông vừa bước ra cổng đạo quan xuống núi, vừa giơ tay chỉ lên trời, dường như đang nói gì đó, nhưng vì khoảng cách rất xa nên không thể nghe được giọng nói của người đàn ông nọ.

Người nọ đi bộ một mạch xuống sườn núi, hắn ta không quay đầu lại nên chỉ thấy được mái tóc ngắn màu nâu vàng.

Đạo sĩ trẻ tuổi đứng trong đạo quan, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn bóng dáng càng ngày càng xa ấy, sau đó quay người tiếp tục quét dọn mặt đất.]

Không biết đây là lần thứ mấy Gia Di xem dòng chảy hình ảnh. Lúc trước bởi vì phải chú tâm vào ký ức trước khi chết của 17 thi thể nên rất nhiều cảnh tượng không thể quan sát kỹ hơn. Lần này bắt giữ được bóng lưng của người đàn ông có mái tóc ngắn màu nâu nhạt kia, Gia Di mới bắt đầu cẩn thận quan sát kỹ mọi chi tiết trong cảnh tượng.

Chiều cao và vóc dáng của người đàn ông tóc ngắn màu nâu nhạt ấy hoàn toàn trùng khớp với bản phân tích tội phạm, hơn nữa đạo sĩ trẻ tuổi trong cảnh tượng thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn bóng lưng tóc nâu nhạt ấy càng đi càng xa, dường như trong lúc mơ hồ đã tiết lộ cảm giác bất an rất khó miêu tả.

Sau khi chú ý tới chi tiết này, Gia Di lại phát hiện trạng thái quét dọn mặt đất của đạo sĩ có vẻ không bình thường.

Theo lý thuyết, mỗi ngày đều sẽ có người thanh lý dọn dẹp rác rưởi trong đạo quan, có lẽ trên mặt đất sẽ có mấy thứ linh tinh như lá rụng hay tro bụi gì đó, nhưng làm đổ nhiều tàn nhang và trái cây như thế này thì không bình thường chút nào.

Những thứ này không thể nào bị nghiêng rơi xuống, rất có khả năng là có kẻ cố tình đẩy ngã lư hương và đĩa trái cây, hoặc là… Có kẻ cố tình ném chúng xuống đất.

Lại kết hợp với ngôn ngữ thân thể của tóc nâu nhạt lúc hắn ta rời đi…

Gia Di xem lại đoạn dòng chảy hình ảnh này hai lần, trên cơ bản đã xác định tóc nâu nhạt hẳn là vừa xuống núi vừa hùng hổ mắng chửi.

Có lẽ tàn nhang và trái cây đều bị hắn ta ném xuống mặt đất, rất có khả năng hắn ta đã nảy sinh xung đột với các đạo sĩ trẻ tuổi trong đạo quan nên mới làm chuyện như vậy.

Từ vẻ mặt bất an của đạo sĩ trẻ tuổi cũng có thể nhận thấy điều này.

Chỉ có điều đạo sĩ này vừa quét được một lát thì đã bị lão đạo sĩ kêu ra đằng sau dọn dẹp mấy thứ. Sau khi ra sân sau, nội dung trong trí nhớ của anh ta không còn liên quan tới tóc nâu nhạt.

Sau bữa cơm, khi anh ta tán gẫu với các đạo sĩ khác cũng không hề nhắc đến sự kiện xung đột với tóc nâu nhạt dẫn đến việc tàn nhang và trái cây bị ném xuống đất…

Gia Di cau mày, vẫn chưa thể xác định người kia đến cùng có phải là hung thủ hay không. Thậm chí cô không thấy được chính diện của tóc nâu nhạt.

Cô đứng trước thi thể, cố gắng nhớ lại trong trí nhớ của những người chết khác…

Bỗng một tia sáng lóe lên, Gia Di chạy đến trước thi thể của nữ người chết.

Chẳng mấy chốc, Gia Di đã thấy được một khung cảnh chỉ thoáng qua trong dòng chảy hình ảnh.

Bình Luận (0)
Comment