Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1487 - Chương 1487 - Cuộc Sống Thường Nhật Của Dịch Gia Đống 4

Chương 1487 - Cuộc sống thường nhật của Dịch Gia Đống 4
Chương 1487 - Cuộc sống thường nhật của Dịch Gia Đống 4

Chương 1487: Cuộc sống thường nhật của Dịch Gia Đống 4

Lắng nghe niềm hạnh phúc và thỏa mãn mà Dịch Gia Đống miêu tả, cả trái tim cô cũng trở nên ấm áp, dường như mình vất vả sống nửa đời người mới bỗng nhiên biết được cái gì gọi là tình yêu, cái gì gọi là hạnh phúc, cái gì gọi là mãn nguyện và thư giãn.

Tựa như một người leo núi suốt nửa cuộc đời, chợt bắt gặp thiên đường suối nước nóng, cuối cùng cũng cảm nhận được cái gì là nghỉ ngơi, cái gì là hết mệt mỏi.

Bên cạnh cô có quá nhiều người giàu gặp vấn đề tâm lý. Một khi con người ta bước lên con đường theo đuổi tiền tài thì phía trước sẽ biến thành không thấy đích đến, không bao giờ đạt được sự thỏa mãn và yên bình.

Ai cũng cần một Dịch Gia Đống, cần một bác sĩ tinh thần như vậy, cần được sống một cuộc sống thư giãn hạnh phúc cùng anh.

Triệu Lễ Uyển xoay người, ôm chầm Dịch Gia Đống.

Cô là người cần Dịch Gia Đống nhất trên đời này. Trên người anh có tất cả những gì tốt đẹp mà cô cần nhất, thiếu thốn nhất!

Sao cô lại may mắn đến thế, gặp được một người đàn ông có cảm xúc ổn định, có trí tuệ chất phác mà đáng tin cậy, có tính cách dịu dàng bao dung đến nhường này!

Trước kia nghe người ta nói “Báu vật vô giá dễ tìm, lang quân hữu tình khó kiếm”, cô còn khinh thường. Bây giờ gặp được một người như vậy mới biết thì ra trên đời thật sự có một người đàn ông tốt đến thế, thật sự có…

“Cho nên khi phấn đấu vì sự nghiệp ở Hương Giang, em chỉ cần nghĩ đến khát vọng tương lai của mình là được, đừng băn khoăn cho anh. Em cứ mở cửa hàng mà em muốn mở, cứ gây dựng sản nghiệp mà em muốn gây dựng, thể hiện tài năng làm chính mình đi.” Dịch Gia Đống nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc xoăn của cô, cầm trong lòng bàn tay của mình, chải chuốt cho mượt rồi đặt sau đầu cô, tiếp tục chầm chậm vuốt ve sống lưng của cô.

“Em sẽ.” Cô nằm trong lòng anh, gật đầu thật mạnh, đồng thời giang rộng cánh tay nhẹ nhàng vỗ về lưng anh.

Trên con đường dẫn đến tương lai, cô tin rằng Dịch Gia Đống vẫn sẽ đứng đó, tựa như ngọn đèn hải đăng sẽ phát sáng hằng đêm.

Cô cũng sẽ đáp lại anh bằng sức mạnh và tình yêu của mình, xây nhà tạo thuyền trong bến cảnh mà anh bảo vệ, cùng tiến thối với anh, cùng nhau xây dựng một mái ấm hạnh phúc chân chính.

Cô của ngày xưa, không cần hôn nhân, không cần tình yêu.

Mãi đến khi gặp anh.

Dịch Ký hầu như cả năm không nghỉ bán ngày nào, phàm là nghỉ bán chắc chắn là vì người nhà.

Cuối mùa thu có ngày nắm hiếm hoi, đúng lúc Triệu Lễ Uyển đến Hương Giang, Gia Di và chàng trai Đậu Hũ đều được nghỉ nên Dịch Gia Đống quyết đoán nghỉ kinh doanh một ngày, dẫn theo cả gia đình đến công viên vui chơi.

Đeo ba lô đựng nguyên liệu nấu ăn nấu cơm dã ngoại, mang theo đồ bơi mùa thu, đi chơi một ngày trong công viên nước Victoria của đảo Hương Giang!

Đám người lớn đều đeo bao lớn bao nhỏ trên lưng, đồ ăn vặt, thức uống, trái cây, cần thứ gì cũng có.

Gia Như Gia Tuấn sung sướng giơ chân, trên đường xuất phát bắt đầu ca hát, khiến Gia Di nhớ lại kiếp trước mình đi dạo chơi ngoại ô theo kế hoạch của nhà trường, cả đám học sinh chen chúc trên xe buýt biến thành quân đoàn vịt, ồn ào đến mức các giáo viên tinh thần hoảng hốt, gần như suy sụp.

Khí hậu ôn đới hải dương thật tuyệt, chỉ cần mặt trời ló dạng thì cho dù đang cuối mùa thu, tiết trời cũng sẽ rất ấm áp, nhưng không đến mức quá oi bức. Thổi gió, ngắm cảnh đẹp, ngay cả một người trưởng thành như Gia Di cũng bắt đầu mong chờ chuyến đi lần này.

Trương Lập Thân là một nhiếp ảnh gia có chút danh tiếng, gia đình có chút nội tình, tính cách có chút tiêu sái, thế nên mặc dù đã cưới vợ ở nhà thì anh ta vẫn không nhịn được ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.

Trước kia mỗi lần ngoại tình, anh ta luôn có năng lực đầu xuôi đuôi lọt, nhưng lần này lại đụng phải xương cứng.

Trương Lập Thân thức trắng đêm rửa hết toàn bộ ảnh chụp mà mình chụp được một ngày trước trong phòng tối, sáng sớm lại giả vờ như vừa từ nhà chạy đến studio, đẩy cửa ra chào hỏi với trợ lý đang quét dọn phòng làm việc.

Anh ta cầm hai ly cà phê, đưa một ly chưa khui nắp cho trợ lý, mỉm cười nói: “Tôi sẽ ở trong phòng tối một buổi sáng, tập trung sửa hết ảnh chụp, có việc gì thì nhắn tin bằng BB-call cho tôi, đừng quấy rầy tôi, biết chưa?”

“Tôi biết rồi sếp.” Trợ lý nhận ly cà phê, nói tiếng cảm ơn rồi mới nhìn bóng lưng anh ta tiến vào phòng tối.

Bình Luận (0)
Comment