Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1503 - Chương 1503 - Ngoại Truyện 4: Người Cung Cấp Thông Tin Mấu Chốt Vô Cùng Quan Trọng 3

Chương 1503 - Ngoại Truyện 4: Người cung cấp thông tin mấu chốt vô cùng quan trọng 3
Chương 1503 - Ngoại Truyện 4: Người cung cấp thông tin mấu chốt vô cùng quan trọng 3

Chương 1503: Ngoại Truyện 4: Người cung cấp thông tin mấu chốt vô cùng quan trọng 3

20 phút sau, chú béo và chiếc đồng hồ Rolex, cùng với một chiếc túi nilon màu đen chứa đầy tang vật đã được Rồng Đen, Lông Vàng và hai người anh em khác cùng nhau đưa đến sở cảnh sát Du Ma Địa, nói rõ là muốn giao cho Dịch Gia Di.

Nhận được điện thoại của sở cảnh sát, Dịch Gia Di lập tức chạy đến với tốc độ nhanh nhất, vừa vào cửa đã gặp được chú béo “chủ động tự thú” và đám Lông Vàng “đi cùng” chú béo đến đây.

“Cảm ơn.” Gia Di vội vàng thu xếp cảnh sát trực ban làm ghi chép, lại quay đầu nói lời cảm ơn với đám Lông Vàng.

Lông Vàng ngượng ngùng xua tay. Cậu ta từng bị cảnh sát quát tháo, bị cảnh sát trừng mắt nhiều lần, nhưng chưa bao giờ gặp phải tình huống được cảnh sát nói lời cảm ơn như bây giờ.

Đàm Tam Phúc bị Dịch Gia Di gọi tới sở cảnh sát, lúc vừa bước lên bậc thang thì trùng hợp lướt qua bên cạnh đám Lông Vàng đang rời đi. Anh ta quay đầu nhìn đám Lông Vàng một cái, vừa vào sở cảnh sát thì đã thấy Dịch Gia Di đang áp giải chú béo vào phòng thẩm vấn.

“Có chuyện gì vậy?” Đàm Tam Phúc nhướn mày.

“Đến tự thú, giúp kẻ cướp tiêu thụ tang vật.” Gia Di giao đống đồ cầm trên tay cho Đàm Tam Phúc: “Người dân nhiệt tình tố cáo, bắt được cả người lẫn tang vật.”

“?” Đàm Tam Phúc quay đầu nhìn vẻ mặt cay đắng của chú béo, chuyện này… là thật hay đùa vậy? Còn có chuyện tốt như thế sao?

Ba người đang định rẽ qua hành lang thì lại có tiếng kêu của cảnh sát trực ban truyền tới từ đằng sau: “Madam Dịch, lại có người tìm cô báo án!”

Gia Di vừa quay đầu thì thấy mấy người thanh niên cao gầy đứng trước cửa sở cảnh sát, người dẫn đầu trông rất quen mắt với cô, đó là Rồng Đen Lưu Tử Lương – trước kia từng cùng Bò Tót đứng hai bên cạnh Chung Đại Chí.

“Anh dẫn ông ta đi làm ghi chép.” Gia Di gật đầu với Đàm Tam Phúc rồi quay về đại sảnh, tiến về phía Rồng Đen.

“Madam Dịch!” Rồng Đen cười gật đầu với cô. Khi cô đến gần, anh ta kéo một phát, một gã đàn ông cả người mềm nhũn bị đẩy đến trước mặt Dịch Gia Di ——

Gã đàn ông ôm chặt thân thể của mình, trán đầy mồ hôi, trông có vẻ cả người ngứa ngáy khó chịu.

“Madam Dịch, đây chính là hung thủ của vụ cướp bóc gây thương tích cho người khác, tên là Cương gì đó, bọn tôi đều gọi hắn ta là Cương du côn. Chú béo nói đống tang vật kia đều là Cương du côn bán cho ông ta, cô hỏi thử xem.” Rồng Đen đạp một cước lên mông Cương du côn, Cương du côn vốn đã run rẩy cả người giờ lại suýt nữa quỳ xuống trước mặt Dịch Gia Di.

“Mặt mũi hắn ta là chuyện gì vậy?” Gia Di cúi đầu nhìn gã, chỉ thấy trên mặt Cương du côn có mấy vết bầm tím trầy da.

“Không phải là bọn tôi đánh đâu nhé! Hắn ta lên cơn nghiện, chúng tôi lại đi đường sốt ruột nên hắn ta bị ngã dập mặt xuống đường.” Rồng Đen vội vàng giơ hai tay tỏ vẻ trong sạch.

Gia Di gật đầu, lại nhờ cảnh sát trực ban làm ghi chép, sau đó tiếp tục nói lời cảm ơn với Rồng Đen rồi mới đưa Cương du côn vào phòng thẩm vấn.

Trong vòng một giờ, Phì Tử và Cương du côn lần lượt thừa nhận tội danh của mình.

Cương du côn thật sự dính vào nghiện hút nên mới cực kỳ cần tiền, thỉnh thoảng nổi lên ý định cướp bóc, sợ mình không có tiền mua “hàng” nên mới bất chợt nảy sinh ý định cướp cửa hàng đồ hiệu second-hands.

Gã vốn không định gây thương tích cho người khác, tiếc rằng chủ quán tự nhận mình có chút bản lĩnh nên cứ cố đánh nhau với gã, gã mới rút dao đâm ông ta bị thương.

Tối hôm đó, Dịch Gia Di áp giải Cương du côn đi tìm hung khí đã bị gã vứt bỏ, lại liên hệ với công nhân thông cống, tốn sáu giờ đồng hồ mới tìm được con dao găm là hung khí trong đường ống thoát nước trước khu phố nơi Cương du côn cư trú.

Ngày hôm sau khi bắt đầu làm việc, Gia Di nhờ đồng nghiệp bộ phận giám định thu thập dấu chân, dấu vân tay của Cương du côn, sau đó chụp ảnh gã đi tìm nạn nhân – lúc này đã tỉnh dậy – để xác nhận hung phạm.

Sau khi xin được lệnh điều tra, cô mời đồng nghiệp bộ phận giám định đến nhà của Cương du côn và tiệm tạp hóa Phì Tử làm thăm dò giám định, thu thập được nhiều bằng chứng hơn, cuối cùng mới xếp khẩu cung của chú béo và Cương du côn vào tập hồ sơ bằng chứng.

Bốn ngày sau, kết quả xét nghiệm, kết quả đối chiếu dấu chân, khẩu cung của nạn nhân… Tất cả bằng chứng đều đã thu thập đầy đủ. Tổ B sửa soạn lại những tài liệu như báo cáo tái hiện vụ án vân vân… cuối cùng cũng chuyển giao vụ án này cho Sở Tư pháp.

Bình Luận (0)
Comment