Chương 1502: Ngoại Truyện 4: Người cung cấp thông tin mấu chốt vô cùng quan trọng 2
“Madam, bây giờ tôi cũng kinh doanh bình thường, nhất định sẽ không làm chuyện trái pháp luật. Trong vòng 3 ngày tôi sẽ call cho cô.” Chung Đại Chí nói một tiếng tạm biệt, không chờ Gia Di truy hỏi đã cúp máy.
Gia Di gọi lại, người bắt máy biến thành Chung Truyện Khiết. Đại tiểu thư đích thân hứa hẹn với Gia Di rằng sẽ trông chừng cha mình, báo cáo với Gia Di tiến độ truy vết của tai mắt bên này bất cứ lúc nào, Gia Di mới yên lòng.
Sau khi cúp điện thoại, Gia Di đứng trước bảng trắng nhìn chăm chú một lát, mới không nhịn được nghĩ: Người cung cấp thông tin của cảnh sát khác đa số là những người nhàn tản trong xã hội, cô thì ngược lại, người cung cấp thông tin là ông trùm băng đảng cũ…
…
Khi Chung Đại Chí gọi điện cho Dịch Gia Di, Rồng Đen đang đứng bên cạnh.
Chờ Chung tiên sinh cúp điện thoại, Rồng Đen lập tức tiến lên, xin được đích thân xử lý chuyện này.
Mặc dù từ rất nhiều năm trước Chung Đại Chí đã bắt đầu tẩy trắng, chuyển sang kinh doanh đàng hoàng, nhưng trong tay vẫn nắm giữ 60% tổng số quán bar, hộp đêm vân vân… trong khu vực là địa bàn cũ của mình, sức ảnh hưởng ngày xưa vẫn còn đó, cho nên ông ta muốn làm chuyện gì cũng không khó.
Giữa mỗi một quần thể và một quần thể đều sẽ có vách tường thông tin rất dày. Chuyện mà trong một quần thể nào đó mọi người đều không biết, đối với một quần thể khác mà nói, có lẽ sẽ là tin tức mà ai cũng biết.
Rồng Đen quanh năm giúp một vài thanh niên lêu lổng tìm việc làm, rất nhiều người thiếu tiền sẽ đến chỗ Rồng Đen xin xỏ nhờ vả, chỉ cần không liên quan tới mại dâm đánh bạc hút chích thì lúc tâm trạng vui vẻ, anh ta đều sẽ cho họ vay tiền. Thế nên mặc dù những người khác đã cùng Chung Đại Chí đặt chân vào giới kinh doanh thì nghĩa khí giang hồ năm xưa đã ăn sâu vào xương máu cũng nhất thời khó quên —— dựa vào lực lượng của Chung Đại Chí, Rồng Đen luôn dễ dàng giúp đám thanh niên tìm được công việc như làm bảo vệ, gác cổng chung cư, vận chuyển hàng hóa vân vân… Thế nên mặc dù từ lâu đã không còn kinh doanh băng đảng, mặt mũi của Rồng Đen vẫn rất có giá trị.
Bây giờ anh ta muốn điều tra một chuyện nhỏ trong Thâm Thủy Phụ, thoáng chốc đã toát ra một đống người sẵn lòng giúp đỡ anh ta.
Mới chuẩn bị điều tra được 2 giờ mà nhà trọ của Rồng Đen đã có mười mấy tên đàn em tụ tập. Sau khi hiểu biết tình huống, mọi người lập tức phân tích ai ai ai mà mình quen có khả năng làm chuyện cướp bóc gây thương tích cho người khác. Đứa nào thiếu tiền, đứa nào có lá gan này, đứa nào làm việc không vững chắc rất có khả năng sẽ gây thương tích cho người khác lúc nửa chừng.
Mày một lời tao một tiếng, đủ loại manh mối trộn lẫn với nhau rồi giao cho Rồng Đen chải chuốt lại. Đang tám chuyện đến chỗ nào mà không tám được nữa thì phái người chạy ra ngoài kêu người hiểu chuyện đến đây, bổ sung thêm thông tin thiếu sót.
Đến giờ ăn tối, Rồng Đen kêu đàn em chạy ra ngoài mua rượu và xíu mại, đậu phộng các thứ, một đám người có đứa ngồi trên sofa, có đứa dứt khoát ngồi dưới sàn nhà, vẫn tiếp tục thảo luận khí thế ngất trời….
Gã không tóc vừa nói xong tin tức của mình, uống hai ly rượu rồi lảo đảo ngã xuống. Một lát sau lại có một thằng đuôi ngựa đến nhà, tiếp tục nhắc đến người khác.
Trời trở tối, khoảng tám chín giờ, Rồng Đen suy xét lại lời nói của từng người, cuối cùng đặt tầm mắt lên người một kẻ tên là “Cương du côn”.
Gã này hồi trước dính vào nghiện hút, xài hết tiền cưới vợ, vay mượn khắp chung quanh mà không mượn được tiền mặt, cả ngày chỉ lo nghĩ đến chuyện làm thế nào để kiếm được tiền tiêu xài. Hồ bằng cẩu hữu bên cạnh gã tỏ vẻ, kể từ hai ngày trước, thằng Cương du côn như thuốc cao bôi trên da chó này bỗng nhiên không tìm họ vay tiền nữa. Đó là thời điểm xảy ra vụ án cướp bóc gây thương tích cho người khác.
Những manh mối khác là hai ngày trước, có người thấy Cương du côn đã lén lút hàn huyên với chú béo suốt nửa ngày trời trong tiệm tạp hóa Phì Tử, còn để lại một bọc lớn màu đen trong tiệm tạp hóa —— đám thanh niên lêu lổng sống ở gần đó lâu ngày đều biết chuyện chú béo vẫn âm thầm giúp người khác tiêu hủy tang vật.
Thế thì thứ đựng trong bọc đen đó rất có khả năng chính là tang vật.
Rồng Đen lập tức tìm đến một chủ quán nhỏ trước kia từng được mình giúp đỡ, nhờ người này đến tiệm tạp hóa Phì Tử mua đồng hồ hàng hiệu, cứ bảo là Bốn Mắt giới thiệu.
Nửa giờ sau, chiếc Rolex mà chủ quán nhỏ mua được đã nằm trong tay Rồng Đen.
Rồng Đen lập tức dẫn theo sáu người anh em chặn trước cửa tiệm tạp hóa Phì Tử, đặt chiếc đồng hồ Rolex trước mặt chú béo, cười như không cười hỏi: “Chú béo, chiếc đồng hồ này là thế nào?”
“Thứ này…” Chú béo nhìn đám côn đồ chặn trước cửa hành lang cửa hàng chật hẹp của mình, há miệng định nói là mình nhặt được, nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được dừng lại trên nắm đấm to như bao cát của Rồng Đen.
…