Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1501 - Chương 1501 - Ngoại Truyện 4: Người Cung Cấp Thông Tin Mấu Chốt Vô Cùng Quan Trọng 1

Chương 1501 - Ngoại Truyện 4: Người cung cấp thông tin mấu chốt vô cùng quan trọng 1
Chương 1501 - Ngoại Truyện 4: Người cung cấp thông tin mấu chốt vô cùng quan trọng 1

Chương 1501: Ngoại Truyện 4: Người cung cấp thông tin mấu chốt vô cùng quan trọng 1

Sau khi rời khỏi cửa hàng của gã mập, Gia Di lập tức thu xếp người cắm điểm theo dõi tiệm tạp hóa Phì Tử suốt 24 giờ.

Sau đó cô lại tiếp tục sàng lọc điều tra tiệm tạp hóa khác, tìm kiếm manh mối khả nghi khác, đồng thời tiến hành cắm điểm, truy vết và giám thị nhằm vào các manh mối khả nghi.

Lần này không có thi thể, Gia Di không thể thông qua dòng chảy hình ảnh nhìn thấu từng bước đi của hung thủ rồi tiến hành bắt giữ, đành phải dẫn dắt đội ngũ truy lùng và điều tra phá án từng bước một.

Vốn tưởng rằng phải chờ mấy ngày mới có người thiếu kiên nhẫn, nghĩ cách di dời đống hàng hóa đó —— người đang làm việc chắc chắn sẽ bại lộ sơ hở, trừ phi người này có thể kìm nén giữ chặt đống hàng trị giá mấy chục ngàn đô la Hồng Kông, nhịn đau thừa nhận thiệt hại, không vội vã biến chúng thành tiền mặt.

Chẳng qua Gia Di không thể ngờ được rằng mình còn chưa bắt được chiếc đuôi của những kẻ khả nghi thì mười mấy hộp đêm, quán bar và cửa hàng từ lớn đến nhỏ trong khu vực gần đây của “ông trùm Hòa Nghĩa Hội cũ”, “hiện là chủ tịch công ty bảo an Hòa Nghĩa” – Chung Đại Chí tiên sinh lại gọi điện cho cô trước.

Vụ án cướp bóc xảy ra, nạn nhân bị trọng thương vào ICU. Thời đại này camera theo dõi vẫn chưa được phổ cấp, quá trình cướp bóc chỉ được ghép nối thông qua lời kể của nhân chứng tại hiện trường. Hơn nữa không có dòng chảy hình ảnh, muốn bắt giữ hung thủ chỉ còn cách điều tra sàng lọc từng chút một.

Thế nên khi Sir Hoàng và bộ phận quan hệ công chúng hỏi Dịch Gia Di đại khái bao lâu sẽ phá án, lần này Gia Di trả lời cực kỳ bảo thủ:

“Dựa theo thời gian điều tra phá án những vụ án tương tự trước kia thì lần này có lẽ là trong vòng 3 tháng.”

Cảnh ti Hoàng và thanh tra Quách đều hơi kinh ngạc vì câu trả lời khiêm tốn của Gia Di lần này, nhưng đều cho cô sự tôn trọng và ủng hộ, không nhúng tay vào nhiều hơn.

Mặc dù tiết tấu điều tra của Gia Di rất nhanh, các thám tử cũng đều tăng ca làm việc chăm chỉ, nhưng trong tình huống chuỗi tiêu hủy tang vật và hung thủ hợp tác với nhau cùng che giấu chân tướng, cô đành phải vừa tỷ thí lòng kiên nhẫn với chúng vừa nghĩ cách tìm kiếm manh mối và sơ hở mới.

Lúc nhận được điện thoại của Chung Đại Chí, Gia Di còn hơi thắc mắc vì sao ông trùm cũ này lại liên lạc với mình.

Chẳng lẽ là đại tiểu thư Chung Truyện Khiết âm thầm yêu đương với Bò Tót ở Dịch Ký đã bị ông cha Chung Đại Chí phát hiện? Ông ta muốn bổng đả uyên ương, hy vọng người nhà họ Dịch sẽ đứng về phía Chung tiên sinh? Vậy thì cũng quá xàm, cô là người ngoài thì sao có thể quản Chung đại tiểu thư yêu đương với ai? Cô là cảnh sát, lại không phải là chủ nhiệm giáo dục.

Thế nên sau khi nhận được điện thoại, cô vẫn cắn răng, biểu hiện cực kỳ khách khí, tùy thời chuẩn bị chỉ cần Chung tiên sinh mở miệng nhắc đến Chung Truyện Khiết, cô sẽ trả lời “không quen”, “không quản được”, “không nhúng tay được”.

Lại không ngờ sau khi đi vào chuyện chính, Chung Đại Chí lại nhắc đến vụ án cướp bóc gây thương tích mà cô đang điều tra:

“Madam Dịch, tôi nghe các bạn nhỏ nói cô đang điều tra vụ án cướp bóc cửa hàng hàng hiệu second-hands, còn đến mấy tiệm tạp hóa ở Thâm Thủy Phụ hỏi thăm từng người một phải không?”

“…” Đầu óc Gia Di xoay chuyển, công tác thăm hỏi không phải là bí mật, vụ án cướp bóc gây thương tích cho người khác đã được lên báo từ lâu, đề tài mà Chung tiên sinh nhắc đến cũng không có nội dung nào không thể tiết lộ, bèn trả lời một câu:

“Không sai. Có chuyện gì vậy Chung tiên sinh?”

Giọng nói của cô đề phòng, không rõ vì sao Chung Đại Chí lại nhắc đến vụ án này. Nếu ông ta cho rằng cảnh sát điều tra Thâm Thủy Phụ là mạo phạm ông trùm cũ từng khống chế khu vực này thì cô chỉ còn cách giải quyết việc chung, lạnh giọng nói chuyện với Chung tiên sinh.

“Madam yên tâm, tôi gọi cuộc điện thoại này cho cô với thành ý.” Nhận thấy giọng nói căng thẳng của cô, Chung Đại Chí khẽ cười nói: “Tôi vẫn nợ cô một ân tình, nếu lần này vụ án của cô điều tra khu vực này, mà trùng hợp tôi có chút quan hệ và nhân mạch ở đây, ha ha ha, chi bằng thế này đi, chuyện này cứ giao cho tôi. Trong vòng 3 ngày, tôi sẽ tìm ra kẻ đó cho cô.”

“… Cảm ơn ý tốt của Chung tiên sinh, nhưng…” Gia Di hơi cau mày, sợ Chung Đại Chí sẽ làm bừa.

Bình Luận (0)
Comment