Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1541 - Chương 1541 - Ngoại Truyện 6: Về Nhà: Sương Mù 1

Chương 1541 - Ngoại Truyện 6: Về Nhà: Sương mù 1
Chương 1541 - Ngoại Truyện 6: Về Nhà: Sương mù 1

Chương 1541: Ngoại Truyện 6: Về Nhà: Sương mù 1

“Yes, madam!” Tâm lý ủ rũ của Tần Tiểu Lỗi lập tức được chữa trị. Cậu thanh niên cao to như một ngọn tháp sắt, được Gia Di cổ vũ một lời thì lập tức tỉnh táo tinh thần, tựa như một chú chó mù quáng chờ đợi lời khen của chủ nhân, đôi mắt khôi phục ánh sáng, nghiêm mặt xoay người, chạy đến trước quầy gác cổng, nghiêm túc chuyên chú lấy lời khai của ông cụ gác cổng.

Gia Di đi gọi điện thoại cho Sir Hoàng, xin điều động một họa sĩ đến tổ B giúp nhân chứng mục kích vẽ tranh chân chung của nghi phạm.

Sir Hoàng đồng ý sẽ lập tức thu xếp cho một họa sĩ nghe theo mệnh lệnh của tổ B. Trước khi Gia Di cúp máy, ông ta nhắc đến một chuyến khác khiến Gia Di giật mình:

“Thanh tra Dịch Gia Di, trong khoảng thời gian kế tiếp, cô sẽ không thể tiếp tục tham gia vào [án mạng người phụ nữ bị giết ở Thanh Lư Uyển], sở cảnh sát có nhiệm vụ quan trọng hơn muốn giao cho cô. Cô cần phải ôm ấp quyết tâm ‘chỉ được phép thành công, không được phép thất bại’ để chấp hành nhiệm vụ này!”

Băng qua dây cảnh báo, Gia Di tìm đến Đàm Tam Phúc.

Cánh phóng viên là người dân vây xem đang duỗi cổ tìm hiểu tin tức. Thấy Gia Di đi tới, tất cả đều ùa về phía cô, muốn ghé lại gần hỏi hai câu, thu hút sự chú ý của cô.

Gia Di gật đầu với những người khác rồi nói với Đàm Tam Phúc: “Anh Tam Phúc, Sir Hoàng có việc quan trọng cần nói, tôi cần trở về sở cảnh sát một chuyến. Nơi này giao cho anh.”

“Tôi ư?” Tam Phúc hơi kinh ngạc nhướn mày.

“Trong khoảng thời gian theo dõi điều tra này, tất cả công việc có thể làm trong và ngoài hiện trường, đừng bị những vấn đề thoạt nhìn như gấp gáp nhất dắt mũi, mỗi thời mỗi khắc đều phải tự chủ sàng lọc mức độ quan trọng của nhiệm vụ, dựa theo phán đoán của mình, thực hiện theo trình tự trước sau, có thiên về trọng điểm, truy lùng bằng chứng mấu chốt nhất có khả năng sẽ xuất hiện…” Gia Di nói cho Tam Phúc nghe logic làm việc của mình, sau đó cầm vai Tam Phúc bóp một cái, mới trầm giọng nói:

“Tôi biết anh đã chuẩn bị sẵn sàng.”

“…” Tam Phúc mím môi nhìn thẳng vào mắt Gia Di, mười mấy giây sau mới hít một hơi thật sâu, ưỡn lưng nghiêm mặt.

Hai chân anh ta khép lại, phát ra một tiếng “bộp”, ngay sau đó bàn tay giơ lên bên trán, kính lễ chào cực kỳ trang trọng với Gia Di:

“Yes, madam!”

Gia Di gật đầu, không nán lại nơi này mà xuyên qua đám đông, ngồi vào hoàng tử hạnh phúc nhanh chóng chạy về sở cảnh sát.

Trong văn phòng của cảnh ti Hoàng, huân hương kiểu Trung Quốc mà ông ta thích chơi nhất đã được thắp lên. Lần này tạo cảnh của huân hương là một ngọn núi tiên. Dưới hàng loạt thao tác chuyên nghiệp của Sir Hoàng, khói trắng lượn lờ men theo ngọn núi tiên xoay tròn bay lên, tựa như một con rắn thời thượng cổ quấn quanh ngọn núi, đang xông về phía chín tầng trời.

“Các ban ngành điều tra mà tiêu biểu là bộ phận tình báo cho thấy, quả thật có kẻ mưu toan gây rối với Hồ Thiên Nguyệt – cô con gái du học nước ngoài trở về của Hồ Đức Hải. Nhưng trong quá trình truy lùng của bộ phận tình báo đã bị mất dấu nghi phạm, bởi vì hiện tại vẫn chưa thể xác định rốt cuộc có bao nhiêu nghi phạm, lại thêm chúng vẫn chưa thật sự hành động nên cảnh sát không thể tiến hành lùng bắt chúng trên toàn thành phố.”

“Có thể nói rằng hiện tại Hồ Thiên Nguyệt đang lâm vào nguy cơ sẽ bị bắt cóc mỗi thời mỗi khắc. Mặc dù Hồ tiên sinh đã thuê mấy vệ sĩ chuyên nghiệp, nhưng đám nam vệ sĩ này vẫn không thể khiến Hồ tiên sinh hoàn toàn yên tâm, lại thêm nam vệ sĩ thì không thể đi theo bên cạnh bảo vệ Hồ Thiên Nguyệt tiểu thư 24 trên 24 giờ, thế nên…”

Ánh mắt cảnh ti Hoàng từ khói huân hương chuyển về phía Gia Di, chần chờ một lát mới nói tiếp:

“Hiện tại đội cảnh sát sẽ phái cô đích thân đến bên cạnh Hồ Thiên Nguyệt tiểu thư bảo vệ suốt 24 giờ, ngay trong biệt thự của Hồ Đức Hải, không được rời đi. Cần thiết thành công, không được thất bại! Cho đến khi cảnh sát bắt được những kẻ thuộc băng đảng mưu toan thực hiện hành vi bắt cóc Hồ Thiên Nguyệt tiểu thư, hoặc khi nào cảnh sát xác định đã giải trừ cảnh báo mới hết.”

Gia Di hơi cau mày: “Sir Hoàng, tổ B vừa nhận được một vụ án giết người, có lý do để nghi ngờ hung thủ có lẽ sẽ gây án thêm lần nữa, tôi cần thiết ở lại đây mau chóng phá án mới được. Huống chi tôi không am hiểu bảo vệ nhân chứng quan trọng hoặc là nhân vật quan trọng nào đó. Có thể giao cho một người khác chuyên nghiệp hơn, đã có kinh nghiệm trong lĩnh vực này chấp hành nhiệm vụ bảo vệ này được không?”

Bình Luận (0)
Comment