Chương 1544: Ngoại Truyện 6: Về Nhà: Sương mù 4
“Đó là vì trí tuệ của anh Tom đều dùng để làm việc lớn mà.” Lúc nói chuyện, ánh mắt của người phụ nữ vẫn luôn nhìn thẳng vào mắt Tom Trương, có vẻ rất chân thành.
Tom Trương được khen sướng cả người, tựa lưng vào ghế dựa cười ha ha, cảm giác khó chịu vừa rồi đều tan thành mây khói.
Đúng này, bên ngoài truyền vào tiếng gõ cửa, Tom Trương xua tay ra hiệu, người phụ nữ lập tức hiểu chuyện rời đi từ cửa sau.
Sau khi Tom Trương kêu một tiếng, cửa được mở ra, tên đàn em dùng dầu chải tóc bôi lên mái tóc bóng nhẫy tiến vào phòng, đứng bên cửa báo cáo:
“Anh Tom, Vòng Tròn Lớn đến rồi.”
“Gọi tụi nó vào đây, kêu A Cường cũng mang hàng đến đây một chuyến.” Tom Trương vừa nói vừa bắt đầu sờ quân ‘Nhân bài’ kia, nhắm mắt lại vừa sờ vừa thử phác thảo hình dáng mà đầu ngón tay của mình chạm vào.
Tiếng bước chân truyền tới từ ngoài cửa, chờ đến khi thanh âm kia vang lên trước cửa, Tom Trương mới mở mắt ra. Ném “Nhân bài” lên bàn phát ra một tiếng “cạch”, gã nở nụ cười tiến ra cửa nghênh đón. Thân là một người quản lý gần trăm người, có thể nói gã đối xử quá mức long trọng với ba kẻ Vòng Tròn Lớn vô danh tiểu tốt.
Ba tên Vòng Tròn Lớn vừa đi vừa quan sát chung quanh quả nhiên lộ ra vẻ mặt vui sướng, biểu cảm nặng nề trên mặt cũng biến thành nhẹ nhàng sung sướng hòa lẫn với xấu hổ.
“Mời ba vị ngồi.” Tom Trương nghênh đón ba người vào phòng, sau đó thân thiết kêu chúng ngồi xuống ghế.
Sau đó, gã mới sai khiến tên đàn em vừa báo cáo lấy ra bản đồ và ảnh chụp đã chuẩn bị sẵn, lần lượt triển lãm cho ba tên Vòng Tròn Lớn xem, đồng thời giới thiệu tỉ mỉ cho chúng nghe những thông tin như đặc điểm địa mạo của địa điểm trọng yếu này, số lượng người canh gác vân vân…
Gã cầm đầu của ba tên Vòng Tròn Lớn là anh Ba vừa nghe Tom Trương giới thiệu, vừa âm thầm quan sát căn phòng nhỏ này, cùng với thái độ kính sợ của đám đàn em Tom Trương.
Dần dà, hắn ta sâu sắc nhận thấy thái độ kính trọng quá mức của Tom Trương đối với ba anh em nhà mình, nhiệt huyết sục sôi trong lồng ngực và ý chí nhất định phải chiến thắng cũng càng mãnh liệt hơn.
Hắn chuyên chú nghe lời nói của Tom Trương, cố gắng ghi nhớ toàn bộ thông tin mà đối phương nhắc đến, cuối cùng cất toàn bộ ảnh chụp biệt thự, ảnh chụp kiến trúc chung quanh, ảnh chụp vệ sĩ cần phải tập trung đối phó… vào túi quần, cũng nghiêm túc gấp bản đồ lại rồi cất đi.
“Có cần tôi lặp lại một lần nữa không?” Tom Trương cười hỏi.
“Không cần, trí nhớ của tôi rất tốt.” Anh ba nói rõ ràng.
“Hâm mộ thật, đám thanh niên bên cạnh tôi, tôi nói ba tụi nó quên hai, chậc chậc.” Tom Trương khen ngợi từ tận đáy lòng.
Anh Ba cũng không am hiểu xã giao với kiểu người này, cho dù được khen ngợi cũng chỉ gật đầu với vẻ mặt chất phác.
Lúc này, lại có tiếng gõ cửa truyền tời từ bên ngoài, A Cường – người được Tom Trương gọi tới – tiến vào phòng, đưa ba chiếc hộp được đóng gói tinh xảo cho Tom Trương.
Tom Trương mỉm cười đưa ba chiếc hộp cho ba tên Vòng Tròn Lớn: “Đây là mẫu điện thoại cầm tay mới nhất, nhãn hiệu Nhật Bản, ngay cả tôi cũng mới mua một chiếc mấy hôm trước. Các huynh đệ làm việc vất vả, ba chiếc điện thoại cầm tay này với sim đã lắp sẵn tôi đều tặng cho các huynh đệ, tiện cho việc liên lạc bất cứ lúc nào.”
Ba người nhận lấy điện thoại cầm tay, sau đó nhanh chóng học được cách sử dụng dưới sự hướng dẫn của A Cường, đồng thời lưu lại số điện thoại của đám người Tom Trương theo thứ tự.
“Đây là 10 ngàn đô la Hồng Kông, các huynh đệ cứ cầm mà xài trước. Trước khi làm việc cũng phải ăn ngon ngủ ngon chơi thỏa thích.” Tom Trương cầm một quân bài cửu, cười đứng dậy:
“Làm xong phi vụ này, tôi sẽ có tiền phát cho các anh em, cũng có thể yên tâm dưỡng lão. Ba vị huynh đệ của chúng ta cũng có thể thỏa sức tiêu dao sung sướng!”
Dứt lời, gã lật ngược quân bài trong tay, đập mạnh lên bàn một phát.
Sáu chấm đỏ sáu chấm đen.
Tom Trương cười phá lên: “Một quân thiên bài! Điềm lành đây! Chúng ta nhất định sẽ thành công!”
…
Sau khi rời khỏi quán mạt chược nơi hẹn gặp Tom Trương, ba tên Vòng Tròn Lớn rẽ qua một ngõ hẻm khác rời khỏi nơi này.
“Dưa Leo” thường xuyên vuốt ve điện thoại cầm tay bỏ trong ngực áo, yêu thích không buông tay.