Chương 1549: Ngoại Truyện 6: Đối thủ hóc búa 1
Buổi chiều ngày 6 tháng 1, một nhóm người vây quanh một vòng trong sân nhỏ đằng sau trạm sổ xố tại Happy Valley, người đàn ông ngồi chính giữa để râu dê, mái tóc vẫn được chải chuốt không chút qua loa.
“Anh Tom, người của chúng ta đã sắp xếp xong rồi. Mười lăm người, nhiều hơn nữa thì sẽ rất khó giữ bí mật, cũng rất khó trù tính và điều động.” A Cường ngồi đối diện, đặt mười lăm quân cờ đen lên bàn cờ vây trước mặt.
“OK, 15 người là đủ rồi. Bên phía Vòng Tròn Lớn nói thế nào? Khi nào hành động?” Ngón tay Tom Trương chà xát quân đen trên bàn cờ, hỏi.
“Tên gọi là anh Ba kia nói rằng dự báo thời tiết cho thấy ba ngày sau trời đầy mây, đến lúc đó làm việc sẽ tốt hơn.” A Cường lấy gạt tàn đặt trên bàn cờ, nói tiếp:
“Buổi tối, biệt thự nhà họ Hồ sẽ tuần tra dày đặc hơn ban ngày, họ đều cho rằng chúng ta sẽ hành động vào buổi tối, anh Ba nói chọn một ngày trời đầy mây vào ban ngày để hành động thì sẽ tốt hơn, cho nên quyết định hành động vào ngày 9 tháng 1.”
“Có phải Hồ Đức Hải cũng sẽ hành động vào mấy ngày đó không?” Tom Trương cau mày: “Nếu cách ngày hành động của tỷ phú Hồ quá gần thì có khi nào sẽ rất nguy hiểm không?”
“Anh Tom, chúng ta cũng không có nhiều thời gian, nếu muốn sớm hơn thì cũng chỉ còn ngày mai ngày mốt mà thôi, nhưng súng vẫn chưa đến, hành động trước tiên thì xác suất thất bại quá lớn.” Hai tay A Cường chống lên đầu gối, ngũ quan căng thẳng.
Tom Trương gật đầu: “Thế thì cứ dựa theo lời nói của Vòng Tròn Lớn, hành động vào ngày 9. Đến lúc đó tụi mày âm thầm đi theo Vòng Tròn Lớn, tranh thủ lúc chúng xông lên vào đội cảm tử kiềm chế vệ sĩ và cảnh sát, người của chúng ta hẵng hành động. Tốt nhất đừng để đồ vật rơi vào tay Vòng Tròn Lớn, tránh cho sinh sự.”
“Em biết rồi, anh Tom. Có điều…” A Cường hơi lo lắng nói.
“Cái gì?”
“Bên phía O ký vẫn đang truy vết hành động của chúng ta, e rằng chúng đã nhận ra điều gì đó.” Vẻ mặt A Cường vô cùng nặng nề.
“Hai năm nay thật sự càng ngày càng khó khăn, hiệu suất của tổ trọng án càng ngày càng cao, O ký cũng càng siết càng chặt… Lần này chúng ta kiếm một khoản lớn, nâng cao sĩ khí cho các anh em, cũng có thể ra nước ngoài hưởng thụ mấy năm. Đến khi trở về thì chúng ta đã tẩy trắng thành doanh nghiệp gia về nước.” Tom Trương vỗ bàn, nở nụ cười bày ra biểu cảm tự tin quá mức, gật đầu với các anh em vây quanh rồi mới nói với vẻ mặt như đã dự đoán trước:
“Đồng thời áp chế sĩ khí của bọn Quỷ Kiến Sầu nào đó, khiến chúng biết đạo cao một thước ma cao một trượng.”
Các anh em đồng loạt giơ nắm đấm tay phải vung về phía Tom Trương, tỏ vẻ mọi người đều sẵn sàng dốc hết toàn lực để làm phi vụ lần này.
…
…
Chiều tối ngày 6 tháng 1, cuối cùng Đàm Tam Phúc dẫn theo mấy nhóm người lần lượt vẽ 6 bức tranh chân dung của Vòng Tròn Lớn.
Đặt sáu bộ tranh (mỗi bộ ba bức) chân dung nghi phạm trên bàn, các thám tử lần lượt so sánh đối chiếu với nhau.
“Mặc dù hai bên tách ra miêu tả hình tượng của người đại lục, nhưng cuối cùng hình dạng đều rất giống nhau, trên cơ bản có thể xác định họa sĩ vẽ chân dung rất giống.” Lưu Gia Minh phát biểu ý kiến.
“Gia Minh và Kiều Trị cùng tôi đến hiện trường hung án lần nữa, cho ông cụ gác cổng xác nhận lại.”
“Gary, cậu dẫn mọi người sang bộ phận giám định và bộ phận pháp y một lượt.”
Các thám tử tổ B bắt đầu hành động. Đến chín giờ tối, cuối cùng Đàm Tam Phúc gọi điện cho Gia Di:
“Chị Thập Nhất, ông cụ gác cổng đã xem qua sáu bức tranh, trên cơ bản đã xác nhận ba người đại lục bị người cung cấp thông tin tố cáo là có ý định bắt cóc Hồ tiểu thư, cũng chính là nhóm hung thủ đã giết chết lâu phượng ở Thanh Lư Uyển.”
“…” Gia Di thở dài một hơi: “OK, anh fax một phần tranh chân dung của chúng lại đây cho tôi.”
“Vâng.”
Sau khi cúp điện thoại, Tam Phúc lập tức fax tranh vẽ đến biệt thự nhà họ Hồ. Sau khi nhận được sáu bức tranh, Gia Di đối chiếu với ba tên hung thủ mà mình thấy từ dòng chảy hình ảnh trong trí nhớ, cuối cùng chọn bộ chân dung do bộ phận tình báo miêu tả gần giống hung thủ nhất, gọi điện thoại trả lời Đàm Tam Phúc:
“Dùng bộ tranh thứ năm đi, báo cáo cho Sir Hoàng, sau đó photo một phần đưa cho Sir Quách của bộ phận quan hệ công chúng để Sir Quách tự suy xét đăng báo truy nã.”
“OK.”