Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1548 - Chương 1548 - Ngoại Truyện 6: Về Nhà: Con Số ‘3’ 3

Chương 1548 - Ngoại Truyện 6: Về Nhà: Con số ‘3’ 3
Chương 1548 - Ngoại Truyện 6: Về Nhà: Con số ‘3’ 3

Chương 1548: Ngoại Truyện 6: Về Nhà: Con số ‘3’ 3

Vì sao lại nhìn mình bằng ánh mắt đó?

Hồ Thiên Nguyệt khẩn trương nuốt nước miếng. Khi điện thoại cầm tay trong túi quần Dịch Gia Di bất chợt đổ chuông, cô ta sợ đến mức giật mình.

Gia Di muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nghe điện thoại trước.

Giọng nói của Đàm Tam Phúc truyền ra từ đầu dây bên kia:

“Chị Thập Nhất, công tác thăm dò của bộ phận giám định đã kết thúc, thu thập được nhiều dấu vân tay và dấu chân, tạm thời chỉ có thể xác định hung thủ là ba người, kế tiếp sẽ đối chiếu với kho vân tay, sau khi có kết quả tôi sẽ lập tức gọi điện báo cáo với cô.”

“Bác sĩ pháp y đã bắt đầu giải phẫu cho nạn nhân, phát hiện một lượng lớn tinh dịch trong cơ thể cô ấy, đã gửi đi làm xét nghiệm DNA, tạm thời nghi ngờ ba tên hung thủ có lẽ từng có hành vi giao cấu với nữ người chết. Mấy người chúng tôi đã thảo luận với nhau, nghi ngờ có lẽ là vì không thỏa thuận được giá cả sau khi mua bán dâm dẫn tới xung đột, cuối cùng gây ra bi kịch…”

“… Mặt khác, họa sĩ đã trò chuyện với ông cụ gác cổng. Trí nhớ của ông cụ thật sự rất tệ, hoàn toàn không thể miêu tả rõ ràng diện mạo của ba người kia. Ngay cả diện mạo của nghi phạm duy nhất đến trước quầy ghi chép mà ông cụ cũng không nhớ được.”

Gia Di vừa ghi chép vắn tắt thông tin mà Tam Phúc báo cáo lên bảng trắng, vừa thỉnh thoảng “ừ” một tiếng để đáp lại.

Chờ Tam Phúc nói xong, Gia Di mới hơi lưỡng lự nhìn chằm chằm vào bảng trắng, suy tư nên làm cách nào để thúc đẩy quá trình điều tra và truy bắt tội phạm.

Hiện tại cảnh sát tìm được quá ít thông tin, Tam Phúc và đội ngũ cùng thảo luận với nhau mà chỉ nghi ngờ “không thỏa thuận được giá cả” mà thôi, ngay cả động cơ gây án cũng lệch lạc, càng không có khả năng biết được ngoại trừ giết người, ba tên hung thủ sắp sửa gây ra tội ác lớn hơn…

Gia Di cầm bút lông gạch hai dòng dưới chân dòng chữ [tranh chân dung], sau đó mới lên tiếng:

“Anh có nhớ lúc trước tôi đã nói với anh là có tình báo cho thấy có ba người đại lục xuất hiện ở Hương Giang, mưu đồ bắt cóc các con của Hồ Đức Hải tiên sinh không?”

“Nhớ chứ, sao… 3 người đại lục?” Giọng Tam Phúc bỗng cao hơn.

“Anh cũng cảm thấy số người này quá trùng hợp đúng không?” Ngón tay của Gia Di gõ mạnh lên con số “3” xuất hiện lặp lại trên bảng trắng: “Đây là một suy luận rất táo bạo, kế tiếp chúng ta cần nghiệm chứng. Anh liên lạc với Rồng Đen, nhờ cậu ấy dẫn anh đi gặp người cung cấp thông tin từng gặp mặt ba người đại lục kia, hỗ trợ họa sĩ hoàn thành tranh chân chung. Đồng thời liên lạc với Sir Hoàng để nhờ Sir Hoàng tìm bộ phận tình báo giúp anh, nhờ cảnh sát của bộ phận tình báo từng theo dõi ba người đại lục kia phối hợp với họa sĩ phác thảo tranh chân dung nghi phạm.”

“Sau đó lại cầm hai bộ tranh vẽ đó đi tìm ông cụ trông cửa, xem thử ba người đại lục này với ba người đại lục trong vụ án của chúng ta có phải là một nhóm hay không.”

Mặc dù đồng nghiệp của bộ phận tình báo đã mất dấu người đại lục, nhưng cũng từng theo dõi rất lâu, mà thám tử của bộ phận tình báo lại cực kỳ am hiểu ghi nhở đặc điểm nhận dạng con người nên chắc chắn sẽ vẽ được tranh chân dung cực kỳ giống.

Nếu ba tên hung thủ này chính là ba người đại lục mưu đồ bắt cóc con cái của Hồ Đức Hải thì “phi vụ lớn” mà ba tên hung thủ nhắc đến, có phải chính là “bắt cóc con cái của Hồ Đức Hải” không? “Phi vụ trị giá mấy triệu bảng Anh” theo lời nói của chúng, có phải là số tiền mà chúng định đòi Hồ Đức Hải sau khi bắt cóc thành công không?

Nhưng vì sao lại dùng bảng Anh làm đơn vị tiền giao dịch? Chẳng lẽ đa số tài sản của Hồ Đức Hải đều là bảng Anh?

Rốt cuộc số tiền này là tiền chuộc sẽ đòi sau khi bắt cóc? Hay là số tiền mà ai đó muốn mua tính mạng của một người con nào đó của Hồ Đức Hải? Hoặc rõ ràng là số tiền để giết Hồ Thiên Nguyệt?

Vừa rồi Gia Di đã hỏi Hồ Thiên Nguyệt có kẻ thù hay không, bất kể là trong nước hay nước ngoài, Hồ Thiên Nguyệt đều trả lời “không có”.

Huống chi, mặc dù Hồ Thiên Nguyệt là tiểu thư của nhà họ Hồ, nhưng dựa theo mức giá thị trường ám sát xưa nay thì mấy triệu bảng Anh mua tính mạng của Hồ Thiên Nguyệt, hoặc bất cứ thiếu gia tiểu thư nào đó của nhà họ Hồ thì đều quá cao.

Tất nhiên mạng người là vô giá, nhưng giá mua hung thủ giết người vẫn chưa cao đến mức đó. Phải biết rằng có rất nhiều tên hung đồ ngu xuẩn, chỉ cần mấy vạn đô la Hồng Kông cũng sẵn sàng giết người…

“Hiểu rồi chị Thập Nhất, tôi đã biết nên làm thế nào.” Mắt Tam Phúc sáng lên, vô thức cất cao giọng nói.

“OK. Về động cơ gây án của hung thủ, tạm thời đừng hạ quyết định ngay, thu thập thêm nhiều bằng chứng một chút, cũng điều tra kỹ hơn về nạn nhân rồi hẵng tính.” Gia Di dặn dò.

“Tôi đã hiểu. Vì sao ba người đại lục kia lại biết trong chung cư này có một lâu phượng là người chết, điều này cũng rất khả nghi, tôi sẽ cố gắng điều tra rõ ràng.” Tam Phúc nghiêm túc nói.

“Ừ, anh Tam Phúc cố lên, tôi chờ tin tốt lành của anh.” Gia Di gật đầu.

“Yes, madam.” Dứt lời, Tam Phúc lại nói lời tạm biệt với Gia Di rồi mới cúp điện thoại.

Gia Di thở hắt ra một hơi, vừa suy tư về mấy vấn đề vừa rồi vừa cất điện thoại cục gạch. Bởi vì đang đắm chìm trong quá trình động não nên cô thậm chí quên mất trước khi nhận điện thoại, mình còn nhìn chằm chằm Hồ Thiên Nguyệt bằng ánh mắt sắc bén.

Mà Hồ Thiên Nguyệt lúc nãy còn bị nhìn chằm chằm đến mức căng thẳng cả người, giờ này đã bình tĩnh lại.

Cô ta nghiêng đầu nhìn Dịch Gia Di đã quay về phía bảng trắng tiếp tục viết chữ vẽ hình, ánh mắt đánh giá lúc trước đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại sự tò mò khi đối mặt với một cường giả như Dịch Gia Di.

Dáng vẻ chuyên chú làm việc của một người, đủ để thu hút tất cả những ai ngưỡng mộ cái mạnh.

Ánh mắt Hồ Thiên Nguyệt nhìn lướt qua một tấm mặt nạ dưỡng da đặt trên bàn, khẽ mím môi, thuận theo ý nghĩ muốn kết bạn với Dịch Gia Di trong lòng mình, lấy thêm một tấm mặt nạ dưỡng da khác từ trong ngăn kéo.

Làm thế nào để mở lời mời cảnh sát Dịch Gia Di cùng mình vào phòng chiếu bóng, vừa nghe nhạc vừa đắp mặt nạ dưỡng da đây nhỉ? Không biết vụ án mà cảnh sát Dịch đang xử lý là gì? Khi nào cô ấy mới làm việc xong đây?

[Vở kịch ngắn]

Tam Phúc: ông cụ gác cổng không thể giúp họa sĩ vẽ tranh chân dung nghi phạm thì phải làm sao đây?

Tam Phúc: không sao, chị Thập Nhất sẽ cho tôi biết đáp án.

Bình Luận (0)
Comment