Chương 1567: Ngoại Truyện 6: Thiên La Địa Võng 2
“Một giả thiết là cảnh sát cho rằng nhiệm vụ của chúng ta đã thất bại, sau đó sẽ bắt giữ người đại lục và các anh em của chúng ta để báo cáo nhiệm vụ.”
“Một giả thiết khác là nói không chừng chúng sẽ hộ tống Hồ Đức Hải đến hải quan.”
“Nhưng dù thế nào đi nữa, sau nhiệm vụ sáng sớm ngày mai, chắc chắn sẽ có một bộ phận cảnh sát nảy sinh cảm xúc thả lỏng.”
“Giả thiết lớn hơn nữa là cảnh sát hoàn toàn không có tốc độ phản ứng nhanh như tao nghĩ.”
“Có lẽ chúng không biết chúng ta đang lên kế hoạch đánh cướp [Sĩ Nữ Quyên], cũng không thể ngăn cản hành động sáng sớm ngày mai của chúng ta. Cho dù ngăn cản được thì hơn phân nửa không thể điều tra ra manh mối tao có liên quan tới vụ này… Khoảng thời gian trống này hoàn toàn đủ để chúng ta hành động.”
“Cơ hội thành công vẫn rất lớn.”
Tom Trương hít sâu một hơi: “Âm thầm tìm thêm 10 người anh em khác đi theo chúng ta canh chừng dưới chân núi Thái Bình, bảo mật tuyệt đối.”
Trong mắt gã, bất kể là 15 người đằng trước, hay là 10 người làm phương án sơ cua thứ 3 thì chẳng qua chỉ là một đám công cụ mà thôi.
Trong mắt gã chỉ có món đồ kia và số tiền sắp vào túi. Cho dù gã luôn mồm nói “anh em”, nhưng ngôn ngữ vẫn để lộ thái độ lạnh lùng của mình đối với người khác.
“Đã biết, anh Tom.” A Cường gật đầu, sau đó xoay người đi ra ngoài.
“A Cường.” Tom Trương bỗng lên tiếng.
A Cường đứng trước cửa quay đầu lại, vẻ mặt nghiêm túc.
“Nếu phi vụ này thành công, tao sẽ cho mày ba triệu, chúng ta cùng nhau ra nước ngoài tiêu dao một trận, đến khi trở về lại làm phú thương.” Vẻ mặt Tom Trương cực kỳ chân thành.
“Cảm ơn anh Tom.” A Cường mỉm cười, giơ nắm đấm tay phải lắc lư thật mạnh.
Tom Trương cũng làm động tác giống hệt anh ta.
Chờ đến khi A Cường rời đi, Tom Trương mới móc ra một điếu xì gà, châm lửa rồi đi đến bên cửa sổ, nhắm mắt lại tiếp tục xây dựng mô hình cho kế hoạch sắp tới của mình, cố gắng phân tích xem có lỗ hổng hay không.
Một lát sau, gã mở mắt ra, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý thỏa mãn, ngón tay kẹp điếu xì gà đưa đến bên môi.
Không có!
Không có lỗ hổng, cực kỳ hoàn hảo!
…
…
Đêm ngày mùng 8, ba người anh Ba đút ngôi sao đen sau eo, lặng lẽ chuồn lên núi Thái Bình.
Cùng lúc đó, người của Tom Trương lên núi từ phía bên kia, xuất phát từ vị trí an bài 15 người trên bản đồ.
Tom Trương bắt đầu thu thập đoàn xe, vừa giao thiệp với 10 người mới tập kết, vừa tìm kiếm vị trí địa điểm phù hợp nhất để mai phục đoàn xe.
Mà trong biệt thự nhà họ Hồ, chiếc hộp gỗ lớn đen như mực vẫn lẳng lặng nằm đó, hứng chịu ý nghĩa lịch sử và nghệ thuật, hoàn toàn không hay biết gì về sự phân tranh bên ngoài, cũng dường như không thèm quan tâm chút này.
Ánh trăng đêm nay giống hệt như dự đoán của anh Ba dựa theo dự báo thời tiết và lịch âm, tối tăm đủ để khiến thân thể tiếp cận biệt thự của chúng hoàn toàn được che lấp.
Mặc dù chuẩn bị hành động vào lúc sáng sớm, nhưng lúc rạng sáng chúng đã lẻn đến địa điểm mà Tom Trương và anh Ba thảo luận từ trước, bắt đầu kiên nhẫn chờ đợi như những con liệp báo.
…
Hơn hai giờ rạng sáng, sau khi ngủ dậy, Gia Di thay thế cho Tam Phúc đi ngủ.
Đi đến một cửa sổ nhỏ phía đông biệt thự phía tây, Gia Di lười biếng vươn vai, sau đó ngồi vào vị trí theo dõi của Tam Phúc, quay đầu hỏi Gary: “Sao rồi? Có mệt không?”
“Chịu đựng qua hôm nay vẫn không thành vấn đề.” Gary cười gật đầu: “Chị Thập Nhất, đám Trạch Ba kia hung ác đến thế, không phải là thật sự có năng lực lấy một chọi mười nào đó đấy chứ?”
Buổi chiều, rốt cuộc cũng có kết quả điều tra của đại lục đối với ba tên nghi phạm người đại lục kia. Thông tin được fax về khiến mọi người mở mang tầm mắt.
Trạch Ba và hai người anh em có biệt danh ‘Dưa Leo’, ‘Đá’ có thể nói là lớn lên cùng nhau, từ nhỏ đã nghe lời Trạch Ba răm rắp, sai đâu đánh đó. Khi chưa trưởng thành, chúng đã từng làm sơn phỉ cầm súng, sau này bôn ba nhiều năm, từng trải qua rất nhiều phi vụ lớn, tranh thủ thời điểm loạn lạc giết rất nhiều người, làm rất nhiều việc ác, là một tổ chức tội phạm cực kỳ đoàn kết, phối hợp với nhau rất ăn ý.
Mấy năm trước, Trạch Ba từng yêu đương với một người phụ nữ 2 năm, mặc dù cảnh sát vẫn không thể bắt được Trạch Ba và hai người anh em của hắn ta, nhưng lại tìm được người phụ nữ ấy.