Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 157 - Chương 157 - Trần Thế Ấm Áp 2

Chương 157 - Trần thế ấm áp 2
Chương 157 - Trần thế ấm áp 2

Chương 157: Trần thế ấm áp 2

Lại khen thêm vài câu nữa đi, thật sướng tai.

Dịch Gia Đống vừa làm xong một cốc trà sữa, đưa vào tay một người mặc váy bó có hàng chữ Lady xong, lại bám lên trước cái bàn pha đồ uống, cười ha ha nghe mọi người nói chuyện.

Thím Mễ bị hai hàng xóm ngắt lời, cạn lời một lúc rồi tức giận bảo: “Các người đừng quấy rầy hôn nhân của người ta chứ! Văn Cường nhà chúng tôi cũng rất giỏi nhé, tốt nghiệp đại học, sắp tới sẽ tới công ty kinh doanh làm việc, sau này rất có tương lai, tiền lương rất cao. Con người của Văn Cường ấy hả, hàng xóm đều biết hết, dạy đám trẻ con học bổ túc, giúp chú bác lầu trên bê bình ga này, hôm qua còn đỡ bà cụ qua đường, bà không biết mọi người đều khen nó không dứt miệng à.”

Dịch Gia Di nghe lời của thím Mễ mà suýt chút nữa không nhịn được cười.

Đỡ bà cụ qua đường là cái quỷ gì vậy, lời khen như vậy đã cũ rích lắm rồi.

Kiếp trước cô chỉ mải học hành, nào đã từng xem mắt bao giờ đâu, kiếp này cũng mới hai mươi tuổi, thật sự không ngờ tình huống này lại tới nhanh như thế, khiến cô hoàn toàn không kịp đề phòng.

Cô trộm quan sát hậu sinh đối diện, lớn lên không bằng sir Phương, không hoạt bát bằng Lưu Gia Minh, thể hình không bằng sir Phương, chiều cao không bằng sir Phương, chỉ sợ cũng không dịu dàng, cẩn thận và mạnh mẽ bằng sir Phương. Ngay cả bộ dáng im lặng không nói của anh ta cũng không bằng Tam Phúc thoạt nhìn chất phác, đáng tin.

Cũng chỉ hơn ở gương mặt nho nhã thanh tú, lại khá trẻ tuổi, bây giờ cô vẫn chưa bắt đầu nghĩ đến loại chuyện hẹn hò này, ai biết rốt cuộc mình thích loại hình nào chứ?

Thím Mễ cũng gấp quá rồi.

Vừa thất thần vừa nghe thím Mễ lải nhải, Dịch Gia Di cũng vui vẻ ăn xong một bữa cơm này.

Thím Mễ lại nói một lúc, thấy Dịch Gia Di vội đi làm, lúc này mới dẫn con trai đi.

Thấy hai mẹ con đó ra khỏi cửa, cô cảnh sát trẻ mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu oán trách: “Anh cả, em mới hai mươi thôi, xem mắt cũng sớm quá rồi thì phải? Sau này nếu em cảm thấy cô đơn thì em sẽ tự mình tìm.”

“Thím Mễ thấy em trên báo với tivi cứ khen em hiền thục, có tương lai suốt, muốn giới thiệu đứa con trai ưu tú của mình cho em. Một nhà có nữ trăm nhà cầu, em xuất sắc như thế, anh có cách gì được đây? Xem thử đi, lỡ như hậu sinh rất vừa mắt em thì sao.” Dịch Gia Đống thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của cô, cười ha ha dường như cảm thấy rất thú vị.

“Đúng rồi anh cả, món củ cải muối chua vừa ăn là anh mới làm phải không? Ngon lắm, chua chua thanh mát, ăn rất vào miệng! Sáng ngày mai em cũng muốn ăn!” Dịch Gia Di thò đầu vào, nghĩ nếu củ cải muối chua nhiều cũng phải mang cho đám người anh Nhạc một ít để thưởng thức.

Thật sự rất ngon miệng, khiến cảm giác thèm ăn tăng mạnh.

“Cái đó hả.” Dịch Gia Đống vừa nghe được lời này, lập tức đặt cái chảo đang cọ dở xuống, quay đầu nghiêm túc bảo: “Là một chàng trai đại lục, nghe người đi đường nói với cậu ta rằng nữ cảnh sát đã giúp cậu ta làm sáng tỏ trên báo chính là con gái ở Dịch Ký chúng ta, mới sáng sớm anh vừa mở cửa thì cậu ta đã đứng đợi ở cửa rồi, nhét một túi to bánh cho anh, bên trong còn có một bình nhỏ củ cải muối nữa.

Bánh của cậu ra thật sự nhiều lắm, có cái nở ra hoa cậu ta gọi là bánh cuốn hoa, có cái hình tam giác nhân đường đỏ ở giữa, còn có một loại nữa, cậu ta nói với anh chiên lên rồi ăn, gọi là ‘bánh nếp’ hay là nếp gì ấy.”

“Là Tôn Tân.” Dịch Gia Di lập tức kết luận: “Có phải nói chuyện rất nhỏ nhẹ, tiếng Quảng Đông nói rất vấp, làn da trắng như bức tường, đôi mắt không dám nhìn người không?”

“Đúng đúng, tên là Tôn Tân hả? Ha ha, sao em lại tả về người ta như vậy.” Dịch Gia Đống không nhịn được cười, hình dung ra hoàn toàn chính là người đó, không hổ là em gái làm thám tử, nói gì ra cũng giống y như đúc vậy.

“Vậy đó là củ cải muối Tứ Xuyên rồi, chỉ có mỗi một bình nhỏ thôi ạ?” Dịch Gia Di hỏi với vẻ hơi tiếc nuối.

“Cũng rất không tồi, anh trả tiền cho cậu ta nhưng cậu ta lại sợ hãi quay người bỏ chạy, cứ như anh định cướp của cậu ta không bằng.” Dịch Gia Đống nói xong còn lắc đầu.

Hai người lại nói thêm vài câu nữa, Dịch Gia Di định đi lại bị anh trai kéo lại.

Bình Luận (0)
Comment