Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1573 - Chương 1573 - Ngoại Truyện 6: Đấu Súng 3

Chương 1573 - Ngoại Truyện 6: Đấu Súng 3
Chương 1573 - Ngoại Truyện 6: Đấu Súng 3

Chương 1573: Ngoại Truyện 6: Đấu Súng 3

Trong tình huống biết người biết ta, Gia Di lợi dụng toàn bộ thông tin đã biết, lần lượt thiết lập và hóa giải những nan đề vốn có, cuối cùng dụ ba ba vào rọ.

Kế hoạch kế tiếp là khi bọn cướp đã từ chỗ tối nhảy sang chỗ sáng, cô sẽ dẫn Hồ Đức Hải né tránh những nơi nguy hiểm đã được xác minh, đến hải quan La Hồ đúng như đã hẹn.

Trong lúc mau chóng băng qua sân vườn biệt thự, tiến về phía địa điểm dừng xe, Gia Di hơi khom lưng, tay trái che đầu Hồ Đức Hải, cố gắng dẫn dắt ông ta không thu hút sự chú ý của bất cứ tên cướp nào.

Điểm mai phục ngắm bắn của mỗi một cảnh sát trong sân biệt thự đều từng được cô đi qua đi lại không biết mấy chục hay mấy trăm lần, quen thuộc đến nỗi có thể đọc thuộc làu tọa độ, từ đó mới có thể cùng Phương Trấn Nhạc thảo luận rõ ràng chọn địa điểm mai phục ở đâu —— chỉ cần tất cả thám tử đều canh gác tại đúng vị trí của mình thì bất kể bọn cướp trốn tránh trong sân kiểu gì cũng sẽ bảo đảm chúng đều nằm trong phạm vi tầm bắn của cảnh sát. Chỉ cần tất cả thám tử giữ vững cương vị, sẽ bảo đảm phần lưng của mỗi một đồng nghiệp đều có một thám tử khác trông coi và bảo vệ.

Gia Di tin tưởng các thám tử, đồng thời cũng xác nhận các thám tử sẽ không buông tha cho bọn cướp chạy đến tuyến đường di chuyển mà họ đã quy hoạch từ trước.

Nhưng dù vậy, Gia Di vẫn cẩn thận vừa nhanh chóng tiến lên vừa quan sát chung quanh, chú ý tình huống “chiến trường” bên kia bể bơi.

Tiếng súng vẫn tiếp tục vang lên, vẫn còn kẻ ngoan cố chống cự, tất cả mọi người đều căng thẳng thần kinh, không dám lơi lỏng dù chỉ một giây.

Khi vòng qua bể bơi, tầm mắt của Gia Di có thể thấy rõ tình huống ở bên kia bể bơi. Đám cảnh sát vẫn đang ngồi yên sau chốt mai phục, chỉ có bọn cướp chạy lung tung khắp nơi như ruồi mất đầu —— đến tận lúc này, đã có một nửa số người trong đám bọn chúng ngã gục xuống đất.

Ngã rẽ biệt thự phía đông có hai thi thể nằm chồng lên nhau. Gia Di chỉ nhìn lướt qua, lập tức bị kéo vào một đoạn dòng chảy hình ảnh ngắn ngủi…

[Người chết kinh hoàng chạy trốn, bỗng nhiên bị trúng đạn, sau đó bị một người túm áo từ sau lưng, coi như tấm chắn chặn lại mấy phát đạn kế tiếp.]

Tầm mắt Gia Di dời xuống dưới, tức khắc nheo mắt —— một “thi thể” khác bị đè bên dưới không kích hoạt dòng chảy hình ảnh của Gia Di, chứng minh rằng trong hai thi thể này, chỉ có một thi thể là thật.

Cô lại dời mắt sang chỗ khác, cách “hai thi thể nằm đè lên nhau” mấy bước chân, kẻ gục ngã trên mặt đất là tên Dưa Leo trong đám ba người đại lục, Gia Di nhanh chóng đắm chìm vào dòng chảy hình ảnh mà Dưa Leo mang đến…

[Giây phút trúng đạn, Dưa Leo nhanh chóng đánh mất khả năng chống cự. Khoảnh khắc ngã xuống, cậu ta lảo đảo ngã về phía bóng lưng anh Ba, vẫn muốn đuổi theo anh Ba, tiếp tục đuổi theo anh Ba…

Mãi đến khi ngã nhào xuống đất, cậu ta vẫn cật lực bò về phía anh Ba.

Khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh, cậu ta thấy anh Ba xoay người muốn quay về tiếp ứng mình, nhưng lại bị đạn bắn đẩy lùi.

Sau đó, biểu cảm trên mặt anh Ba chợt tối sầm, sát khí hung ác tàn nhẫn bắn ra từ đôi mắt. Khi một viên đạn bắn sượt qua vành tai, anh Ba mượn cơ hội này ngã gục xuống đất.

Con ngươi trong mắt Dưa Leo dần dần tan rã, nhưng dường như vẫn thấy được lúc anh Ba ngã xuống mặt đất còn hé miệng nói với mình.

Khẩu hình đó hình như là: tao sẽ trả thù giúp mày.]

Con ngươi trong mắt Gia Di chợt co rụt lại, tức khắc thu hồi bàn tay che trên đầu Hồ Đức Hải, quay sang đối diện với hai thi thể nằm chồng lên nhau, nhanh chóng rút súng.

Tầm mắt của cô nhắm ngay anh Ba nằm dưới thi thể thật, lớn tiếng nhắc nhở Tần Tiểu Lỗi: “Bảo vệ Hồ tiên sinh, tiến tục tiến lên!”

Cô vừa dứt lời thì “thi thể” vốn đang nằm trên mặt đất chợt nhảy lên.

Không ai ngờ được rằng người chết sẽ “vùng dậy”. Cảnh sát PTU phụ trách khu vực chỗ Trạch Ba phát hiện ra thì đã quá trễ rồi. Đầu óc anh ta vốn định đổi hướng nòng súng ngắm bắn, nhưng động tác trên tay sao có thể theo kịp đại não.

Cảnh sát PTU sợ hãi đến mức đổ mồ hôi lạnh, bỗng một tiếng “Pằng” vang lên, tên cướp Trạch Ba đã bóp cò súng.

Một tiếng súng vang, lại có hai viên đạn đồng thời bắn ra, chúng xé rách không trung giao thoa với nhau, kế tiếp là hai tiếng “bụp bụp” rất nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment