Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 248

Chương 248 -
Chương 248 -

Cảm ơn bạn @Meobeoiii và DenDenUUDenDen đã đây kim phiếu cho truyện ạ ^^

Chương 248: Đây là hành vi biến thái gì vậy?

Trần Quang Diệu nhíu mày, nhìn xung quanh rồi hỏi trong sự khó hiểu: “Hung thủ này không chỉ không biết che giấu dấu vết của mình một chút nào mà ngược lại còn để lại dấu tích của mình khắp nơi.

Giống như là… anh ta tới nhà nạn nhân Xa Tinh Tinh đặc biệt sờ khắp căn nhà này một lượt trước rồi mới giết người vậy.

Đây là hành vi biến thái gì vậy? Tôi không hiểu…”

Chưa bao giờ từng thấy hiện trường giết người nào kỳ lạ như vậy!

“Anh Đại Quang Minh, cái cốc có dấu vân tay của hung thủ, có thể cho xét nghiệm chất lỏng còn thừa bên trong trước được không?” Dịch Gia Di đứng ở cửa, chỉ vào cái cốc trên bàn trà.

“Ý cô là bên trong có bỏ thuốc?” Trần Quang Diệu nhìn Dịch Gia Di rồi lại nhìn Phương Trấn Nhạc, thấy sir Phương gật đầu mới vẫy tay với kỹ thuật viên, đối phương lập tức xách thùng đi qua.

Trần Quang Diệu đang thu thập dấu vân tay, anh ta đặt thùng vào chỗ không có vết máu rồi lấy vài thứ đồ ra, lấy một giọt chất lỏng trong cốc, xét nghiệm ngay tại hiện trường.

Những kỹ thuật viên khác đang thu thập những vật chứng như vết máu, dấu vân tay, dấu giày trên sàn, sau khi chụp rất nhiều ảnh về mỗi một chỗ trong căn phòng mới đi ra cửa, đưa khẩu trang, mũ và bọc giày cho các thám tử.

“Sir Phương, các anh có thể đi vào, cẩn thận đừng giẫm vào vết máu là được.”

“Sao rồi? Có phát hiện gì không?” Phương Trấn Nhạc cúi đầu sáp tới bên cạnh Trần Quang Diệu, chỉ thấy đối phương bày đủ các loại thiết bị kỳ lạ ra trận, vô cùng chuyên nghiệp mày mò một lúc rồi mới ngẩng đầu lên.

“GHB, Gamma hydroxybutyrate, thường được gọi là ‘nước biển’, không màu không vị, một số hiệu thuốc có bán loại này, có vài bác sĩ sẽ kê đơn làm thuốc hỗ trợ giấc ngủ cho bệnh nhân.” Trần Quang Diệu đứng dậy, niêm phong cốc nước vẫn còn thừa lại rất nhiều rồi đưa cho Diane cất kỹ.

“Hung thủ đã bị hạ thuốc.” Phương Trấn Nhạc nhíu mày.

Trần Quang Diệu gật đầu, lại thò đầu tới nhìn Dịch Gia Di đi qua đi lại trong phòng, nói với Phương Trấn Nhạc: “Cô ấy sắp vượt qua cả cậu rồi đó, có khẩn trương không sir Phương?”

“Con gái lớn rồi không giữ lại được, đây là quá trình tiến hóa không thể chống lại của nhân loại, ai lại ngăn cản chứ.” Phương Trấn Nhạc nhún vai, rõ ràng không hề để ý.

Sau khi tìm được Tam Phúc, Phương Trấn Nhạc chỉ vào phòng C: “Đi qua đó mượn điện thoại gọi tới Hằng Tường Vượng Nghiệp, kêu chú Cửu đặc biệt hỏi tình nhân của Xa Tinh Tinh cũng chính là quản lý bộ phận bán hàng đó về thói quen sinh hoạt, sở thích, vòng xã giao của cô ta, kiểm tra Xa Tinh Tinh này cũng kiểm tra luôn tên quản lý bộ phận bán hàng đó.”

Rõ ràng là vì cái chết của Châu Kiến Quốc mới tìm tới Xa Tinh Tinh để hỏi, nhưng cứ cố tình đúng thời điểm này thì Xa Tinh Tinh lại chết, rất khó khiến người không liên tưởng lung tung.

Phải biết rằng chân tướng của sự việc phải nghiên cứu từ Xa Tinh Tinh này mới được.

"Yes, sir.” Tam Phúc nhận lệnh rời đi.

Phương Trấn Nhạc mới bắt bắt đầu suy nghĩ còn có những manh mối gì khác cần khai thác không, Dịch Gia Di vòng vào phòng ngủ đột nhiên lại thò đầu gọi Trần Quang Diệu.

“Anh Đại Quang Minh, nếu trên giường từng có rất nhiều vết máu, bây giờ còn có thể phát hiện ra không?” Cô nghĩ một chút rồi lại hỏi: “Ví dụ như theo thời gian tử vong của Châu Kiến Quốc, vết máu từ mùng sáu tháng trước ấy.”

Trần Quang Diệu đối diện tầm nhìn với Phương Trấn Nhạc, sau đó xoa vai đi vào phòng ngủ: “Để tôi thử xem.”

Anh ta dùng tăm bông chấm một ít chất lỏng, thấm ướt một vài góc rất dễ bám bẩn như khung giường, dưới chân giường, các kẽ hở của ván đầu giường, sau đó hút sạch những chất li ti bên trong đi, sau đó đưa từng cái tăm bông vào túi đựng, giao cho Diane: “Thử xem có thể lấy được máu người từ trong mấy thứ này không?”

“Rõ.” Diane vừa đánh dấu lên cái túi vừa gật đầu.

“Anh Đại Quang Minh, liệu trong tủ đầu giường này có máu không?” Dịch Gia Di vừa nhớ lại cảnh tượng Xa Tinh Tinh giết chết Châu Kiến Quốc trong dòng chảy hình ảnh của mình, vừa quan sát cẩn thận phòng ngủ.

Trong đầu không ngừng nắm bắt thông tin: Khi ấy vết máu chảy đến đâu, còn có chỗ nào có khả năng đã bị hung thủ bỏ sót khi lau dọn dấu vết…

“Anh Đại Quang Minh, trong nguyên tố vi lượng trên ván giường vừa lau có thành phần của thuốc sát trùng.” Kỹ thuật viên làm xét nghiệm đơn giản ở hiện trường phòng khách lớn tiếng gọi.

Bình Luận (0)
Comment