Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 249 - Chương 249 - Tại Sao Lại Phải Khóa?

Chương 249 - Tại sao lại phải khóa?
Chương 249 - Tại sao lại phải khóa?

Chương 249: Tại sao lại phải khóa?

“Anh Đại Quang Minh, có phản ứng máu người, trong vật chất thu thập được trên giường có dấu máu người còn sót lại.” Một kỹ thuật viên khác cũng ngẩng phắt đầu dậy.

“Mang về làm xét nghiệm sâu hơn, lần lượt so sánh với dấu máu thu được trong phòng khách, vết máu của Xa Tinh Tinh và vết máu của Châu Kiến Quốc.” Trần Quang Diệu vừa dựa theo chỉ dẫn của Dịch Gia Di thu thập vết ố tối màu trên tủ đầu giường, vừa ra chỉ thị cho các kỹ thuật viên cấp dưới.

“Rõ.” Đám người Diane lớn tiếng đáp.

Dịch Gia Di lại nghĩ đến trong dòng chảy hình ảnh rõ ràng Châu Kiến Quốc còn đeo thắt lưng bên hông, nhưng trong túi ném xác lại không tìm thấy thắt lưng đâu.

Cô quay đầu liếc mắt nhìn phòng ngủ, đột nhiên ánh mắt dán chặt lên tủ quần áo có khóa.

Mọi người đều để quần áo trong phòng ngủ, tại sao lại phải khóa?

Cô lập tức sải bước đi ra khỏi phòng khách, hỏi đồng nghiệp bên bộ phận giám định và pháp y: “Có phát hiện ra chùm chìa khóa của Xa Tinh Tinh không?”

“Có phát hiện, đã bỏ vào túi đựng vật chứng rồi, Thập Nhất, có chuyện gì sao?” Kỹ thuật viên A Kiệt lau mồ hôi, thò đầu tới hỏi.

“Xin lấy chìa khóa ra cho tôi dùng một lát.” Dịch Gia Di vội vàng duỗi hai tay ra đòi.

A Kiệt nhìn Phương Trấn Nhạc, sir Phương gật đầu mà không hề do dự, anh ta lại đi đến cửa phòng ngủ trưng cầu ý kiến của Trần Quang Diệu, anh Đại Quang Minh cũng gật đầu nốt.

“Đây.” A Kiệt liếc mắt nhìn Tiểu Thập Nhất với vẻ ý vị sâu xa, cẩn thận mở túi vật chứng ra, lấy chùm chìa khóa đưa cho Dịch Gia Di.

Bây giờ cô cảnh sát trẻ rất giỏi, không gặp trở ngại ở hiện trường gây án, nói một là một, hai là hai, chậc chậc.

Hằng Tường Vượng Nghiệp.

Ba người chú Cửu ngồi trong văn phòng của quản lý bộ phận bán hàng, vừa hỏi vừa ghi chép.

“Anh với Xa tinh Tinh có quan hệ thế nào?” Lâm Vượng Cửu đi thẳng vào vấn đề.

“Còn có thể là quan hệ gì được nữa? Cấp trên với cấp dưới thôi mà sir, ha ha.” Quản lý bộ phận Cho cười ha ha.

“Cản trở quá trình điều tra, tội nặng nhất là bảy năm tù, ngài Cho, cảnh sát đã nắm được rất nhiều thông tin, anh nghĩ cho kỹ rồi trả lời lại.” Lưu Gia Minh học theo bộ dáng của Phương Trấn Nhạc, ngồi nghiêng người trước bàn làm việc lớn, trừng mắt nhìn Cho và uy hiếp.

Cho cười khan một tiếng, bưng cốc trà trên bàn lên uống một hớp rồi đáp: “Thưa sir, bây giờ tôi nói ngay đây, nhưng các anh cũng không thể công khai chuyện riêng tư của công dân ra ngoài được.”

“Nói mau, đừng cò kè mặc cả.” Chú Cửu gõ bút lên bàn.

“Tôi với Xa Tinh Tinh từng yêu nhau một khoảng thời gian, là cô ta dụ dỗ tôi, suýt chút nữa thì tôi chia tay với vị hôn thê, nhưng sau đó nghĩ lại cứ cảm thấy Xa Tinh Tinh này chỉ coi trọng tiền của tôi thôi, nên tôi chia tay với cô ta.” Cho vuốt miệng một cái, vẻ mặt khổ sở: “Sau này tôi kết hôn với vị hôn thê, Xa Tinh Tinh rất hận tôi, mãi không chịu nói chuyện với tôi, nhưng mọi người là đồng nghiệp ngày nào chẳng gặp nhau, cô ta vẫn đi làm như thường. Bắt đầu từ tháng trước, cô ta không biết làm sao mà nghĩ thông, hình như lại không hận tôi nữa, còn chủ động hẹn tôi đi uống rượu, uống cà phê…”

Nói đến đây, anh ta lại chần chừ.

“Có phải đã vượt quá giới hạn? Nối lại tình xưa với Xa Tinh Tinh đúng không?” Gary gõ bàn giục.

“Đúng vậy…” Khi Cho đối diện với các thám tử vẫn hơi xấu hổ, anh ta xoa cái nhẫn trên ngón áp út tay trái của mình, nói tiếp: “Nhưng tôi chắc chắn sẽ không có gì với Xa Tinh Tinh nữa, tôi rất yêu vợ mình, thưa sir, xin các anh nhất định phải giữ bí mật, đừng để vợ tôi biết.”

“…” Lưu Gia Minh nuốt một câu “cặn bã” xuống, tiếp tục truy hỏi chuyện liên quan đến Xa Tinh Tinh.

Cho một khi chuyện khó nhất cũng đã thừa nhận rồi, những chuyện khác muốn nói cũng trôi chảy hơn rất nhiều, anh ta dứt khoát nói một lèo toàn bộ những gì mình biết ra: “Xa Tinh Tinh có rất nhiều bạn trai, mỗi lần tôi tới chỗ hẹn với cô ta thường nhìn thấy dấu vết của một người đàn ông khác.”

“Thưa sir, anh hỏi mùng sáu tháng trước phải không? Có phải hôm đó có người chết không? Sáng hôm đó tôi đi gặp một khách hàng sau đó thì về công ty, mấy chuyện này khách hàng và người trong công ty đều có thể làm chứng, trừ có tầng quan hệ này với cô ta ra thì tôi thật sự không làm chuyện xấu gì khác.”

Bình Luận (0)
Comment